Huế ơi yêu Huế vô cùng, Mà nghiêng nón khẽ ngại ngùng chờ ai…

Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2014

Ôi chao,



Một mùa đông giá buốt
Bỗng lại về thật đây
Gió ngút lạnh ngây ngây
Ôi trào bao thương nhớ…

Ở tận phương trời nớ
Em vẫn mải ngóng trông
Mà tuyết trải mênh mông
Ngập rồi bao mơ ước…

Tình yêu ngời phía trước
Sao trời mãi cách ngăn
Vời vời khẽ băn khoăn
Ôi mùa đông lạ quá !!!


 photo 49e7d104_62ed8609_tuyet20roi_zpsd950a451.gif


Tự tình mùa đông



Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

Gọi em…



Anh gọi em ơi xa vời vợi
Dáng dịu dàng mong đợi em ơi
Nghìn trùng,
Nghìn trùng mấy nữa xa xôi
Sóng tràn…
Sóng tràn ngun ngút ngàn khơi ơi người…


 photo p112_zpsd0e98dd0.jpg


Gọi em…



Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

Nhân tiện

Ta khái quát tình hình VN luôn thể…


 photo cotoquoc_thu_zpsbda500a7.gif

Xuất thân từ một nước nông nghiệp nghèo nàn lạc hậu, non một thế kỷ bị thực dân đô hộ, đàn áp, cướp bóc đến kiệt quệ…
Những người nông dân chân lấm tay bùn đã vụt đứng lên, vùng dậy theo tiếng gọi của non sông, của ngọn cờ tư tưởng Mác xít chói lọi, đã làm nên cuộc Cách mạng Tháng tám 1945 vang dội khắp năm châu bốn bể, đạp đổ hoàn toàn ách thực dân, phong kiến, đưa VN tiến lên vũ đài thế giới, dân tộc thoát khỏi kiếp trâu ngựa, mà mở ra một tương lai vô cùng sán lạn, độc lập tự do ấm no hạnh phúc tiến lên CNXH dạt dào tươi sáng mênh mang…
Ôi, đây đúng là niềm vui mà trào dâng nước mắt, cả non sông bừng sáng, cả nhân loại ngưỡng mộ, cả thế giới ngỡ ngàng…

Nhưng niềm vui ấy chưa được bao lâu, thì thực dân quay lại, rắp tâm chiếm nước ta một lần nữa. Đáp lại lời kêu gọi thiêng liêng của lãnh tụ vĩ đại, cả dân tộc lại hừng hực khí thế xung phong, nào già nào, nào trẻ nào, ai có gươm dùng gươm, ai có súng dùng súng, bừng bừng đứng lên thà hy sinh tất cả chứ nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ…
Trong cuộc kháng chiến thần thánh chín năm đầy khó khăn gian khổ hy sinh ấy, với tài thao lược diệu kỳ biến không thành có, biến yếu thành mạnh và khí thế long trời nở đất ấy đã làm quân thù khiếp sợ, làm nên chiến thắng ĐBP 1954 chấn động địa cầu, những người nông dân mặc áo lính ấy bỗng ngời ngời ôi khắp nhân gian…

Nhưng thực dân, đế quốc nhất định không để cho VN toàn vẹn, được sống trong hòa bình mà mưu cầu hạnh phúc tự cường vươn lên. Chúng đã âm mưu chia đôi đất nước, chia đôi dân tộc, khiến cha xa con, vợ xa chồng, biết bao cảnh nước mắt trào rơi…
Miền Nam tiếp tục bị rên xiết đọa đày dưới gót giày quân xâm lược và bọn bán nước. Miền Bắc hòa bình độc lập tự do, một mặt kiến thiết xây dựng XHCN, một mặt tiếp tục bảo vệ thành quả cách mạng, phải đấu tranh với tên đế quốc sừng sỏ nhất, vũ lực mạnh mẽ tàn bạo nhất để tiến đến giải phóng hoàn toàn miền Nam thống nhất nước nhà…

Với niềm say mê hồ hởi nhất được sống trong bầu trời mênh mang độc lập tự do, cả miền Bắc lại dậy lên một khí thế mới, mỗi người làm việc bằng hai, tất cả để xây dựng XHCN, tất cả cho tiền tuyến, tất cả vì miền Nam ruột thịt thân yêu…

Kết quả là đã tạo nên biết bao thành quả ưu việt của chế độ XHCN về hết thảy mọi mặt, đời sống vật chất và tinh thần không ngừng nâng cao, mọi người được chăm sóc sức khỏe, khám chữa bệnh, được học hành mở mang tri thức, có nhà ở và điều kiện sống căn cơ, trí thức thì ngày đêm say mê tìm tòi, nghiên cứu, góp thật nhìu công trình lớn lao cho đất nước, công nhân có việc làm, luôn luôn hăng hái đi đầu trong hết thảy các công trường, xưởng máy; nông nhân có ruộng cày, có nông trường, hợp tác, có thủy lợi, công nông, phân bón hóa học, tha hồ mà hồ hởi tay bắt mặt mừng anh cày chị cấy, biết bao tình cảm thân ái tốt đẹp nảy sinh, nào hội phụ nữ, nào thanh niên tiền phong xung kích, dường như cả xã hội là một công trường bát ngát áo ào khí thế, rộn rã niềm vui…

Và những đoàn quân xung phong quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh rầm rập ngày đêm sẻ dọc Trường sơn đi cứu nước, cả nườm nượp những cô gái xung phong phục vụ tiền tuyến, sinh viên thì xếp bút nghiên lên đường đánh giặc, biết bao những bản anh hùng ca sáng ngời đã vút lên giục giã bước quân hành…

Nào khó khăn gian khổ nào đâu có hề chi...
Nào bom đạn nào ngăn nổi bước ta đi... hì hi

Thật đúng là ba dòng thác cách mạng trào dâng...
Trong phong trào ấy đã nảy sinh biết bao những nhà khoa học lỗi lạc, biết bao những anh hùng tiên tiến, những dũng sỹ hiên ngang…
Và kết quả là cả miền Bắc tiến lên, cả miền Nam vùng dậy ào ào vũ bão, đã làm lên chiến thắng lịch sử mùa xuân 1975 rực rỡ thiên vàng, đánh cho Mỹ cút, ngụy nhào, non sông thu về một mối, Bắc Nam sum họp một nhà vang khúc khải hoàn ca cờ bay phấp phới nô nức lòng người, cả thế giới sững sờ mà hò vang không ngớt chủ nghĩa anh hùng cách mạng muôn năm, VN HCM VN HCM VN HCM…

Ôi, biết bao những anh hùng liệt sỹ đã hy sinh…
Biết bao những cống hiến, mồ hôi xương máu đã đổ…
Biết bao tinh thần quật khởi, yêu thương và hy vọng cho ngày mai tươi sáng...
Đất nước này thật giỏi mà anh hùng quá, dân tộc này thật bất khuất vô song quá…
Vừa hào hùng mà văn hiến biết bao…





Bài ca Trường sơn anh hùng…
_____


Nhưng,
Kể từ mùa xuân ngập tràn niềm tin yêu hy vọng và sức sống vươn lên trào dâng mãnh liệt ấy, đất nước chúng ta chưa thực sự tiến lên vinh quang hạnh phúc, dân tộc chúng ta chưa được vẻ vang sánh vai các cường quốc năm châu, đồng bào chúng ta vẫn còn nhìu đau thương lắm…

Vì răng lạ rứa…
Đất nước đã sạch bóng quân thù, cả dân tộc hò vang, thế giới ngưỡng mộ, bao nhiu niềm mơ ước đã nắm trong tay
Bao nhiu niềm hứng khởi mê say mới lại dạt dào ngân ngấn trào dâng muốn mãi vút cao cho thỏa niềm khát vọng…
Này thì bao la sức người, sức của, này thì rừng rực khí thế cả dân tộc thông minh tài giỏi kiên cường muốn xông pha dời non lấp bể, muốn thi thố tài năng cùng bốn bể năm châu…
Ôi, có phải chăng sự nghiệp cách mạng anh hùng há chỉ bấy nhiêu
Hay con đường khát khao muôn dạt dào tươi sáng hạnh phúc ngan ngát nghìn thu chỉ là có thế…

Không !
Chính là có thế lực mới ngăn đường cản bước ta đi…
Vừa khi khúc khải hoàn ca rầm rập vang lên là ngay lập tức thế lực đen tối khổng lồ vô hình ấy xuất hiện…
Có thể nào chúng ở ngay trong hàng ngũ chúng ta, chúng vụt bùng lên ngay trong đầu não chúng ta, chúng làm u tối tâm hồn ta, làm xô lệch ước mơ ta, chúng quật ngã chân ta…

Ôi chao,
Thật nghẹn ngào nao núng làm sao…
Một thời binh lửa, chiến tranh tàn phá, biết mấy hoài mong…
Bao nhiu mơ màng này yêu thương rạng rỡ, rồi thì biết bao những điều muôn dân trăm họ thật cần khẩn thiết, thật hào hứng mê say…

Nào được hàn gắn vết thương,
Nào được sát cánh bên nhau thênh thang vời vời trên con đường mới…
Nào được sum họp đoàn kết, chan chứa mênh mang, được chăm lo sức khỏe, học hành, nhà ở, sẻ chia niềm vui, công bằng quyền lợi, mở mang công ăn việc làm, tạo dựng đời sống ấm no…
Nào được dốc sức mình lại bừng lên khí thế dựng xây cho tươi đẹp nước nhà, vun đắp tương lai, mưu cầu hạnh phúc…

Nhưng thế lực ấy, rất nhanh, chúng vô tình đã tước đi hết thảy…
Đáng lẽ phải mở lượng bao dung, phát huy ý chí trào dâng, làm cho yêu thương rạng rỡ, mà ngời ngời chan chứa bên nhau...
Lạ thay, điều quan trọng nhất chúng phải dốc tâm dốc sức mà tập trung làm trước tiên, đó là củng cố quyền lực, địa vị. Đến nỗi trong thì trở mặt hãm hại đồng chí, ly tán vùi dập người tài, ngoài thì chia rẽ dân tộc, làm suy yếu kiệt quệ tinh thần và tiềm lực quốc dân…

Tại miền Bắc,
Nội bộ thì thanh trừng
Những người lính có công thì giải tán, ko có chế độ lo toan tưởng thưởng kịp thời xứng đáng…
Trí thức thì không đc trọng dụng, đẩy ra rìa…
Công nhân thì lao động cật lực để hoàn thành chỉ tiêu pháp lệnh, lương tiền không cải tiến, đời sống khó khăn
Nông dân thì kiệt quệ bởi đóng góp quá lớn cho chiến tranh, không đc động viên khích lệ, hỗ trợ sản xuất, cải thiện cuộc sống, mà bỏ bê thí mặc các nông trường, hợp tác, tạo cơ hội cho chủ nghĩa cá nhân, cường hào ác bá mới nổi lên…

Tại miền Nam,
Bộ máy mới thì chắp vá ô hợp thiếu hụt kém năng lực
Số ngụy quân khổng lồ thì giải tán thí mặc về quê vất vưởng…
Số tư sản mại bản có thế lực thì đã bỏ chạy ra nước ngoài hết…
Số trí thức, tiểu tư sản yêu nước ở lại, các cơ sở kinh tế hầu như còn nguyên vẹn, với niềm hy vọng hòa nhập đóng góp dựng xây quê hương, thực sự ko thể là mối nguy cho cách mạng thì bị đánh tư sản tịch thu hết văn phòng nhà máy công xưởng làm đình trệ sản xuất hàng loạt, mất hết niềm tin hy vọng…

Công nhân thất nghiệp tràn lan, bơ vơ nheo nhóc, nhà của nhà nước quản lý thì chỉ cấp cho cán bộ, số còn lại bao la nhưng để mốc meo công nhân ko có nhà ở…
Nông dân Nam bộ là cả một vựa lúa vườn tược nông ngư phì nhiêu vô cùng phong phú dồi dào, thì thật ngỡ ngàng lớ ngớ biết bao khi phải dồn vào nông trường, hợp tác để ràng buộc trong tổ chức, rồi còn quyết liệt ngăn sông cấm chợ, tịch thu hàng hóa, khiến cho ruộng vườn hoang phế, lòng người chán nản chả buồn ca hát, làm mất đi cả một nguồn lương thực, sản vật, heo thịt cá tôm khổng lồ…

Chưa đã, đối với cả nước,
Tiếp tục thi hành chế độ độc quyền quan liêu mệnh lệnh
Về tư tưởng, văn hóa, KHKT, kinh tế ko mở mang khích lệ được gì, mà ngày càng thiếu hụt, nợ nần chồng chất…
Qua đổi tiền chúng còn khống chế và ngấm ngầm tước đoạt đi rất nhìu tài sản của nhân dân, làm cho không bít bao nhiu người bỗng dưng chưng hửng…
Đối với dân tộc thiểu số thì thờ ơ lãnh đạm. Đối với tôn giáo thì phong tỏa, đập phá...
Hỏi chăng là cả xã hội này có ai có lợi đc gì ngoài tự do mơ hồ nghèo đói vất vả…

Ôi chao,
Là khối đại đoàn kết và tinh thần hứng khởi cứ thế mà tan rã hàng loạt, trong thâm tâm ai cũng co lại… Những thành quả ưu việt của cách mạng đây chăng, mần răng mà chi mà lạ rứa hè… hihi, mới hồ hởi vui mừng là thế, mà giờ nè hổng bít có ai nào cùng thấu hỉu cho nỗi lòng này răng… Bao nhiu là tinh thần Mác xít đâu rùi, bao nhiu hoài bão vì nước vì dân răng mà lại đến nỗi này răng…
Thế là chúng đã làm thui chột cả một tinh thần đang hừng hực xốc tới vươn lên của cả một dân tộc…


 photo Cs8rsBps3gOclvEzq5V4mg_zps28424388.jpg


Biển trời bao la rộn vang tiếng ca…
_____


Hihi,
Tưởng đâu tàn lụi hết cả tinh thần, nghị lực rồi…
Nhưng không,
Trong những năm 1978, 1979 thì tinh thần ấy lại bùng lên, biến đau thương thành hành động…
Đã tiêu diệt hoàn toàn bọn đồ tể cà rốt chia lia kia và bọn bành trướng bá quyền tàu khựa xâm lăng…
Lại viết lên một khúc khải hoàn ca mới cho niềm vui khe khẽ mỉm cười…

Bởi than ôi, những thế lực đen tối khi tê vẫn còn đó…
Đến 1986 thì chính thức chúng đốn hạ ngọn cờ Mác xít…

Này các anh em chiến hữu ở khắp mọi miền…
Về KT, chúng ta phải lấy cơ chế thị trường làm con át chủ bài, rồi đây chúng ta sẽ có rất nhìu việc cần phải đốc thúc tiến hành…
Trước hết chúng ta phải quyết nghị cho ĐV cấp cao đc làm kinh tế tư bản tư nhân, đây là điều mấu chốt pháp lý vô cùng quan trọng, để đường hoàng mở ra hàng loạt các cty sân sau của chúng ta trong hết thảy mọi lĩnh vực ngon lành béo bở, có thể tuồn tiền hàng quy hoạch dự án cô ta hay những chính sách đầu tư tài nguyên rừng biển đất đai nhà cửa cầu cống đường xá điện nước kể cả y tế giáo dục linh tinh ra đc, ừ nói chung là hết thảy mọi chuyện…
Cty thế nào, cty đó lấy ở đâu, ngấm ngầm liên kết phối hợp ra răng?

Tiếp theo, các anh em chiến hữu hãy nghe đây rồi tha hồ mà tìm tòi nghĩ cách mà biến hóa thêm nhìu cho phong phú rộn ràng đa dạng…
Chúng ta sẽ nhanh chóng tiến hành cổ phần hóa, tư nhân hóa…
Biến KTQD thành KT nhìu thành phần, nhất định các công trường xưởng máy các bến cảng nông trường hầm mỏ v v sẽ về tay chúng ta

Đồng thời nhất định chúng ta phải lũng đoạn cho đc hết thảy hệ thống NH, TC, thuế quan, vốn vay nợ, đầu tư bên ngoài, và các mặt KT đối ngoại…
Phải phải gì nữa nhở…
à phải rồi, đó là phải thâu tóm mọi quyền bính, quyền sinh quyền sát về nhân sự tổ chức, kể cả các mảng thanh tra xử lý báo đài tùm lum các thứ… v v để dễ bề thao túng mọi chuyện hỉu chưa…
Rồi rồi đây chúng ta sẽ ra nhập TU cho thật là mênh mang thêm phần hoành tráng… hihi

Về CT, chúng ta nhất định phải duy trì và tăng cường bộ máy quyền lực ngầm thật mạnh mẽ, phải triệt để sử dụng tuyệt chiêu gậy ông lại đập lưng ông, đó chính là sức mạnh tuyệt hảo ngư ông đắc lợi của chúng ta…
Các anh em chiến hữu có hiểu ko…
Đơn giản là chúng ta sẽ thực hiện mượn tay những người lính con em của trí thức công nông để đàn áp chính trí thức công nông, đè bẹp mọi tư tưởng phản kháng, mọi hào khí vươn lên…
Và nhất là phải tăng cường o bế dựa vào các đại ca quan thầy ở nước ngoài nữa…

Về tư tưởng, VH, chúng ta phải nhận thức đc rằng, phải đổi mới tư duy cho thoáng…
Chúng ta phải thầm khẳng định một điều rằng: Tất cả giang sơn gấm vóc này mặc dù là do xương máu của nhân dân mà giành lại đc, mà dựng xây lên, nhưng rõ ràng là chúng thuộc quyền chúng ta vậy thì đó là của chúng ta, chúng ta phải bổ sẻ nó ra làm trăm ngàn mảnh, phải sâu sé nó, ai muốn lấy bao nhiu cũng đc, đem về nhà cất giấu cũng đc, hay tẩu tán đi đâu cũng đc, cứ tha hồ thoải mái…
Trường hợp xấu nhứt, lỡ nhân dân họ thình lình nổi giận tuôn trào vũ bão, họ bắt trói, họ treo cổ chúng ta, họ tru di cửu tộc, thì lúc đó tính sau...

Và bên cạnh đó chúng ta phải tạo ra một vòng xoáy kim tiền mới thật là khiêu gợi mạnh mẽ hào hứng mê say, phải làm bùng lên trào lưu làm giả ăn giả sống giả chết giả mới đc…
Như thế thì thiên hạ sẽ a dua, sẽ lao đầu cắm cổ theo chúng ta, rồi tất nhiên sẽ lao vào cầu cạnh làm kinh tế rất nhìu, và cuối cùng những con tép riu ấy tất cả ắt sẽ chui tọt vào rọ vô lương và không đáy của chúng ta… hihi
Èo mẹ I đang nói mà các You cứ ngủ gật coi kìa...
Và và và…
Và thế là tha hồ bọn chúng đổi mới,
Chúng hè nhau giải tán hết, hè nhau chúng xóa bỏ bằng sạch…

Bọn kiền kiết thì lên rừng đốn củi
Bọn khài khái thì xuống biển mò châu
Bọn dùng tâu thì bất cứ đâu đâu…
Ơ là âu lâu sâu… Ơ là âu lâu sâu… Ơ là âu lâu sâu…

Ôi chao là đau xót quá…
Khỏi phải nói nữa cũng biết kết quả ra sâu rùi…

Trí thức, sinh viên thì vất vưởng,
Bị lỗi thời, vô hiệu hóa bởi chính sách sử dụng người ngu của chúng,
Những bậc hiền tài chính trực chúng dùng chính sách điều động luân chuyển mà ly tán hết…
Ngoài ra, chúng còn dùng chế độ thi, tuyển buộc họ phải cất công học ngoại ngữ, phải mất thêm bít bao thời gian, tiền bạc đua nhau đi học tiếng Anh, phải có chứng chỉ tiếng Anh, để cuối cùng chỉ xin làm việc cho nước ngoài…

Công nhân, viên chức thì ko có nhà ở,
Phải nheo nhóc trong những khu nhà trọ cho thuê với giá cắt cổ, lương tiền thì ba cọc ba đồng, trăm thứ trông vào đó, nào con cái học hành, ốm đau, giá cả thì tăng vùn vụt, đi chợ cứ sửng người như bị mất tiền ý…
Số đông thì thất nghiệp tràn lan, không bít bấu víu vào đâu…

Nông dân thì quanh năm nai lưng vất vả nghèo đói,
Phân bón, thuốc trừ sâu thì chúng cắt cổ, nông sản làm ra thì chúng ép giá…
Ruộng đất chúng lấy, chúng làm sân gol, xây biệt thự, khu giải trí để chúng giao du phè phỡn… Chúng còn phân lô, quy hoạch treo chơi, rồi chúng đẩy giá lên ngất ngưởng để chúng bán lấy tiền vàng bỏ túi…

Như vậy là, cả trí thức công nông đều bị dồn về một phía, thật là đủ bộ làm sao...

Sỹ quan thì chúng nịnh, để khi cần thiết chúng hô là thi hành ngay,
Chúng phong cho quân hàm cao, chúng cấp cho vài ba miếng đất bán bớt đi mà xây nhà lầu, mà mát mẻ, mà an tâm phục vụ lâu dài...
Rồi chúng móc tiền của dân chúng tăng cho hệ số lương thiệt cao, rồi cho phụ trách hậu cần, xăng dầu, quân nhu, xây dựng doanh trại, mật phí công tác…
Toàn bộ vợ con chúng cho tha hồ khám chữa bệnh khỏi tốn tiền, còn bọn lính thì thôi kệ mẹ chúng nó, đó là nghĩa vụ…

Nhưng trớ trêu thay, bọn sỹ quan này càng vỗ béo thì chúng càng sợ chết, hèn nhát. Nếu có biến thì chúng xử bọn kia trước, rồi chúng ẵm vợ con chúng chạy chứ hơi đâu tội cha gì... hihi

Và xã hội hiện nay đang tràn ngập, ngày càng đầy rẫy những bất công, những mảng tối đang bao trùm lên ánh sáng, niềm tin và hy vọng, tôn chỉ của dân tộc, tinh thần cách mạng dường như bị quên lãng, Đại tướng lừng danh, những anh hùng có công với nước thì bị chà đạp, bạc đãi, hiền tài trung nghĩa chính trực bị mai một, không có đất sống, những người tốt bị khinh thường rẻ rúng, những kẻ cơ hội đớn hèn tham tàn độc ác vô nhân thì leo lên đỉnh thượng tầng kiến trúc, dọc ngang tung hoành, tả đột hữu xung, tha hồ vơ vét lũng đoạn vênh vang phè phỡn, ức hiếp dân lành, sỷ nhục hồn thiêng sông núi…

Ta thử thống kê lại xem báo chí và người dân
nói gì về con người, những suy nghĩ và những việc làm của chúng nào:

Than ôi,
Đã mấy phong trần mà trào ứa lệ
Ta lại căm hờn rồi ơi lũ vô lương…
Hỡi non sông đất nước và dân tộc
Dưới gầm trời này không biết đi về đâu…

Đáng lẽ VN ngời ngời, sẽ là ngôi sao sáng chói nhất, dẫn dắt cả thế gian này vụt bước tiến lên...

Nhưng, chúng đang kéo cả dân tộc tụt lui lại con đường mòn hơn 300n trước, để tự cấu xé tranh giành hãm hại nhau, rồi làm miếng mồi ngon cho ngoại bang, đế quốc, để mòn mỏi lê lết than van… Chúng đang từ từ dồn hết cả muôn dân trăm họ xuống bùn đen, tăm tối, để cho thành ra là hết thảy đều lại chân lấm tay bùn hết, để cho chúng thật là vênh vang chúng khoái chí… hjhj, thế rùi thì sao nhỉ…

Ôi,
Một dân tộc anh hùng đã mấy ngàn năm văn hiến
Trí dũng thật quật cường sáng trong mà ngời ngời khí phách vô song là thế…
Có lẽ nào lại gục ngã hay răng !!!…
Chẳng hay rằng chúng có khiếp sợ chăng ???…

Bởi quá ngu dốt
Và quá tham tàn…
Chúng đã mắc phải một tội tày đình, nghìn thu ko thể dung thứ,
Đó chính là tiếp tục đày ải, làm tắt lụi đi con đường vươn lên của dân tộc và của cả nhân loại này…
Và bánh xe lịch sử khổng lồ này sẽ nghiền nát chúng tan thây...


 photo Takaki3_zpsd19a5fae.jpg


Tình ta biển bạc đồng xanh…
 



Rập rờn bướm lượn hoa rung
Em cùng anh nhé ta chung mộng vàng…

Photobucket
Tình yêu !
Tình yêu bắt đầu từ đôi mắt…
Ngày mai bắt đầu từ hôm nay… 


Có phải, tình yêu là đôi mắt
Màu tím !
Nhìn em là, cô gái long lanh

Hay, tình yêu là lối nhỏ
Cho em bao mơ ước vào đời

Em như giọt sương chờ gió
Lay nhẹ nhàng lăn đến bên anh
Anh ơi, mùa xuân lại đến
Rực bầu trời muôn những cánh hoa…



 



Huế Tình Yêu Của Tôi !


Đứng bên tê đồng ngó bên ni đồng
         mênh mông bát ngát
Đứng bên ni đồng ngó bên tê đồng
                  cũng bát ngát mênh mông

Thân em như chẽn lúa đòng đòng
         Phất phơ dưới ngọn nắng hồng buổi mai
Làm trai cho đáng lên trai
                  Phú Xuân đã trải, Đồng Nai cũng từng…



 

Huế tình yêu của tôi



ANH VẪN YÊU EM iu nhìu lắm !!!

Anh vẫn càng yêu em iu nhìu lắm
Đơn giản thế ngàn lần anh không nói
Vì kiêu hãnh nên anh giả vờ thế
Vì kiêu hãnh nên hai đứa thử lòng nhau…

Anh biết lắm chẳng thể chối từ đâu
Bao kỷ niệm hằn sâu trong ký ức
Lòng kiêu kỳ như khoảng khắc mà thui
Giả vô tình nhưng sao nhớ quá…

Những khoảng đời anh sống thiếu em
Lòng kiêu hãnh cô đơn lạnh giá
Về đây em cùng anh ta bước
Đường dài lắm lỡ lạc bước thì sao…

Về đây em anh gọi đến khản lời
Bức tường ngăn rã rời sụp đổ
Anh nhận ra tình yêu không có chỗ
Cho những niềm kiêu hãnh cô đơn…

 

Em yêu anh như yêu câu ví dặm



TRÁI TIM CON GÁI

Trái tim em là trái tim con gái
Rất cả tin và rất dễ tổn thương
Đập lo âu khắc khoải giữa đời thường
Nhưng bỗng một ngày run lên bối rối…

Trái tim đập những điều em không nói
Dù trước anh em kiêu hãnh lặng im
Giọt lệ trào sau hàng mi giấu vội
Nuốt vào trong thành nước mắt của tim…

Trái tim em chẳng một phút bình yên
Cứ gào gọi cư vẫy vùng thôi thúc
Muốn vỡ tung và xé toang lồng ngực
Để trao anh minh chứng của tình yêu…

Trái tim em đã bao lần phiền muộn
Trước tương lai luôn phập phồng lo sợ
Chân trời xa nắng ấm có bao nhiêu
Hạnh phúc về hay sẽ là đau khổ …



 



BIỂN TÌNH EM MÊNH MÔNG

Hôm nào em gọi anh về với biển
Gió mơn man, hơi biển nồng nàn
Đi bên em trên bờ cát mịn
Nghe thì thầm anh ơi… anh ơi…

Trăng chợt lên từ lòng sâu thẳm
Con sóng bạc mặn tình em biển cả
Nỗi khao khát vỡ òa vào bờ đá
Biển vụng về chẳng biết ngỏ lời yêu...

Biển nông, sâu... thầm kín biết bao điều
Sóng trăn trở trườn mình trên môi mặn
Trong gió thoảng thì thầm lời em dặn
Biển mênh mông... tình em mênh mông...




 

Xa khơi…



Yêu mãi không thôi…

Em !
Giọt sương chờ gió
         Lay nhẹ nhàng
                  Lăn đến bên anh…

Em ! cô gái hay nàng tiên
Như sao băng rực sáng
         Trên muôn cuộc đời thường
                  Và trong trái tim anh …

Hãy tan vào cây !
Cho lá xanh đâm chồi
         Hãy làm bừng sáng
                  Những đêm thâu mịt mùng…

Dù biết anh không thể giang tay nhận
Giọt sương... giọt sáng... cho riêng anh...
Dù em biết anh chỉ là một cánh chim
Em không ngần ngại cho anh cả trái tim
 

 Nồng ấm yêu thương chân thành và giản dị…
Ước gì thời gian quay trở lại
Ước gì mình mãi mãi thuộc về nhau…
 

 Em ơi !
       Em có biết ?
              Ước gì anh ước gì thế nhỉ ?
              Anh chỉ biết rằng anh mãi yêu em !!!...




Đôi mắt người xưa
Bản tình cuối