Ôi trong anh cứ mãi nghe
lời em nói sao mà thương quá, có thể nào em lại yêu anh đến thế, có thể nào
tình yêu em dịu dàng và mênh mông đến thế, anh cứ mơ và yêu mãi không thôi…
Em thử hình dung xem anh
sẽ sung sướng và hạnh phúc như thế nào khi trong anh cứ ngân mãi lời em…
"Hãy để em được là người yêu của anh,
anh nhé!".
Dấu "..." còn nói với em, nó muốn
là biểu hiện của lòng em
mãi mãi yêu anh!
Và em iu ơi em có biết
anh còn nghe lòng anh cảm động và yêu em thế nào không…
Và em có biết anh nghĩ gì
không…
Anh mong biết bao…
em sẽ là ngọn nến của anh để anh được là nguồn dầu vô tận cho ngọn
nến mãi lung linh, sưởi ấm trái tim chúng mình…
Hãy để anh được là nguồn dầu cho nến nhé! Dịu nhẹ thôi
nhưng cũng đủ cho nến mãi lung linh nếu cái lạnh của mùa đông có đến...
Nguồn dầu tượng trưng cho lòng anh. Khi chảy có nghĩa nó đang mong ai đó. Thế
thì em biết không, nguồn dầu chảy trong anh chưa bao giờ giống những nguồn dầu
khác. Nó được hun đúc và tỏa hơi ấm theo từng hơi thở của em. Vậy thì khi em
đang thở, hãy biết rằng, anh đang nhớ em…
Anh mong biết bao…
em sẽ là cơn mưa của anh để anh được là biển xanh vô tận, là ngàn
mây tím bồng bềnh bên em, cho những cơn mưa mãi mãi tươi mát đời ta…
Hãy để anh được là mây tím của em em nhé! Khi đó mây sẽ
bồng bềnh bên em, reo những ánh lung linh, xua tan cái không gian cô đơn, ảm
đạm nơi em đang ngồi. Anh là mây tím, với tất cả sự ấm áp và rung động của một
chàng trai đang yêu. Nếu em nghiêng mái tóc, em sẽ thấy mây mơn man như lời anh
ru. Nhưng nếu em thử thiếp đi và mơ màng… và để trái tim nghe mây, em sẽ thấy
nhịp đập vụng về mà mây đang cố che giấu. Mây... yêu em…
Anh mong biết bao…
em sẽ là thảo nguyên của anh để anh được là mặt đất mênh mông, là muôn
dải phù sa lóng lánh cho những thảo nguyên mãi mãi xanh tươi, dịu dàng đằm
thắm…
Hãy để anh được là phù sa cho thảo nguyên em nhé! Một dải
phù sa đẹp và mịn màng như cổ tích, đó là anh, nơi em có thể đắm mình và cảm
nhận sự ngọt ngào trong tâm hồn. Đó là anh, những dải phù sa vàng mượt, uốn
lượn đang vuốt ve mái tóc, khuôn mặt em. Đó là anh, là nước suối trong reo từng
tiếng tí tách, ngân nga những vần thơ, những bài hát anh đã viết cho riêng tình
yêu của chúng ta. Lúc nào nghe nó em sẽ không khỏi bật cười nhưng cứ mãi đòi
nghe lại. Nước nhè nhẹ chảy quanh em với ước muốn nhỏ nhoi làm dịu đi những vết
thương lòng em từng mang. Em hãy đưa tay cho nước nào, nước sẽ đưa em đến nơi
chỉ có em và nước. Nước yêu em…
Anh mong biết bao…
em sẽ là những dấu "..." của anh để anh được nâng niu và anh sẽ làm cho dấu
“…” dài mãi, dài mãi và anh còn thêm vào đó những dấu “!!!” thể hiện tình yêu
của anh giành cho em mãi sâu đậm, mặn mà và sâu lắng biết nhường nào… cho tình
yêu em mãi say đắm không nguôi…
Hãy để anh được là những dấu "!!!" của em em
nhé! Nơi chất chứa những ước muốn trong tâm hồn, nơi em thực sự sống với con
người của mình, được cười khi vui và rơi nước mắt khi yêu. Em đã thiết kế nó
thành một thế giới riêng sâu lắng của em. Anh hy vọng giờ là cho cả hai ta. Em
biết không, anh thích nghĩ về nó như một bí mật nhỏ của chúng mình. Dấu
"!!!" nói với anh, nó muốn mỗi dấu chấm tượng trưng cho một chữ, thế
em nghĩ ba chữ đó là gì nào?
"Hãy để anh được là người yêu của em, em nhé!".
Và em có biết anh còn
muốn gì không…
Em ạ, thật đấy… anh còn
muốn rất nhiều, nhiều nữa, em có biết không ?...
Anh muốn
"Em sẽ là người yêu của anh, em nhé
!".
Anh muốn chúng mình cứ mãi bên
nhau …
Anh muốn em mãi là người yêu nhất
của anh…
Và em sẽ mãi cùng anh trên
con đường mà ta đi tới…