Huế ơi yêu Huế vô cùng, Mà nghiêng nón khẽ ngại ngùng chờ ai…

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

Có khi nào

Ta lỡ hẹn với thế gian…

Thế gian ơi
Cứ vời vời thăm thẳm
Mãi tuôn trào
Say đắm ngút vừng đông…

Bao nhiêu là
Ơ bát ngát mênh mông
Hẹn em rồi
Ôi, có đến được không ?

Mà lòng,
Mà lòng giục giã bước chân
Xua tan hết những phân vân ơ nào
Trái tim ngút dậy sóng trào
Yêu thương dào dạt vút nào, vút nào em ơi !!!…


 photo ap_20100728093937380.jpg


Biển hát chiều nay



Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2015

Muốn

Xây dựng một Đảng công minh thao lược anh dũng tiên phong
Thì nhất thiết phải nhìn nhận mà chú ý những điều chi…


 photo cotoquoc_thu_zpsbda500a7.gif


Một điều trước tiên vô cùng đơn giản, đó chính là 3 chữ: Mở nút ra…
Để làm cho cả dân tộc lại bừng bừng khí thế và Đảng anh hùng lấy lại sức mạnh, niềm tin và hào khí khi xưa mà dấy lên bội phần ý chí trào dâng kiêu dũng kiên cường quyết chí hiên ngang…
Đơn giản vì, nếu nút ấy nhất định ko chịu mở, thì tất nó sẽ kích động những sức nén sục sôi với áp lực vô cùng khủng khiếp và sẽ bị nổ bùng tan thôi…
Ôi, thật là trớ trêu, buồn cười và tệ hại quá phải ko... hihi

Trước kia lầm than đen tối bị xiềng gông đày đọa đến thế…
Thì những người con trí dũng, mênh mang yêu thương tràn đầy nhiệt huyết, dũng mãnh mà chí lớn thao lược nhất đứng ra tập hợp Đảng…
Mà sáng ngời một niềm tin cách mạng, một con đường hạnh phúc thênh thang mà tiên phong anh dũng đi đầu mà xông pha đạn lửa đầu rơi máu chảy cho rùng rùng khí phách non sông…
Bao nhiu năm ấy biết bao là xương máu chất chồng, mà vượt qua bao gian nguy thử thách, cả dân tộc đã nhất tề vùng dậy để làm nên vinh quang rạng rỡ…

Nhưng những đứa con của họ ngày nay thật trớ trêu thay, mới tồi tàn mà bân bất làm sao. Chúng đã ngơ ngẩn quên đi hết thảy, chả thấu hiểu những tình yêu thương và hy sinh vô bờ ấy, mà cảm nhận sâu sắc, trào dâng, mà khắc ghi trong tâm cốt mà nhắc nhở mà nâng niu gìn giữ quý trọng mà phát huy những giá trị vinh quang ngời ngời đó mà nối bước cha ông hoàn thành đại nghiệp…
Chúng đã táng tận lương tâm mà đi ngược lại thời gian, hủy hoại tương lai đất nước và niềm hy vọng cuối cùng, làm cho ngọn cờ cách mạng vời vợi yêu thương thắm máu biết bao anh hùng liệt quốc ấy bị xỉ nhục mà hoen ố, ôi là đau xót biết bao nhiu…

Chúng đã làm cho cả một sự nghiệp cách mạng trào dâng nhường ấy phải gãy gánh giữa đường, làm bùng phát hiệu ứng những mảng đen rã rời trong hoang vắng, làm mất đi sứ mệnh thiêng liêng cao cả mà vinh quang hiển hách nhất, làm cho bao nhiu sức mạnh, uy tín, vai trò của Đảng bị lu mờ ko còn tác dụng mà ích gì cho quốc kế dân sinh. Mà ngược lại, chúng mượn danh nghĩa của Đảng, biến Đảng của dân tộc thành Đảng riêng của chúng để thâu tóm lợi dụng quyền uy để đầu độc tư tưởng ngăn cản hãm hại hiền tài để tha hồ kéo nhau hại nước hại dân và trở thành trở lực rất lớn giam hãm cả dân tộc chùn bước để tụt lùi rớt lại giữa thế gian để lại bị nô dịch tàn phá tan hoang kiệt quệ rồi dẫn đến diệt vong…

Chúng đã rất nhanh, vươn những bàn tay nhớp nhúa, những âm mưu vô cùng xảo trá tham tàn độc ác mà thừa cơ trói buộc, mà dồn tất cả đảng viên, quần chúng công nông và cả dân tộc vào một cái chai, để đè bẹp mọi ý chí vươn lên, làm cho tha hóa, bần cùng, mà tha hồ lũng đoạn, chà đạp, bòn rút…
Và chúng chính là cái nút lớn, vô cùng ngông nghênh lì lợm, quyết chặn tất cả trăm họ lại nhất định ko cho tự cường, vươn tới, bung ra, mà vút cánh bay lên…
Ôi chao, tội của chúng quả là quá tày đình mà bất lương, tàn ác biết bao nhiu nè, chúng đã cố tình lôi kéo dắt díu nhau mà tự dấn thân vào con đường chết thật là thảm khốc lúc nào ko hay…
Có thể nào chăng, những tháng năm oanh liệt mà biết bao say sưa hào hùng ấy…

Mở nút ra, chính là xóa bỏ hết thảy những rào cản, những chướng ngại to lớn, những bọn cơ hội tham tàn đầy quyền uy hợm hĩnh ấy để toàn Đảng, toàn quân, toàn dân lại chan hòa gắn kết với nhau, có thể tự do chan chứa biết bao yêu thương dào dạt mênh mang mà đồng lòng quyết chí vút cánh tung bay…
Để cái núm cà ấy ko bị rụng xuống, để Đảng trở lại là một Đảng cách mạng chân chính, bao nhiu trông ngóng đợi chờ mong, bao nhiu niềm tin và hy vọng ngun ngút sáng trong, mà công minh thao lược mà dũng mãnh tiên phong đi đầu. Nhất định ko để bị quay lui, bị lặp lại…
Một sự đối nghịch dồn nén thật căng đã tới...
Đó chính là điều cấp bách cực kỳ quan trọng, nó khẳng định một bước tiến đến tươi xinh hay là chết, nhất thiết phải gấp rút thực hiện cho đc trước tiên…
Hihi, ta nói vậy chẳng hay rằng có đúng hay ko, có ai nào phản đối gì chăng…

Ôi
Cuộc trường chinh
Ngút tràn sương lạnh
Đã bao mùa
Ngan ngát nắng xinh tươi
Mà ngời,
Mà ngời mong mãi người ơi
Yêu thương rạng rỡ mãi thôi, mãi thôi bên người…
_____


 photo SC-gh_ng20103_zpsx1iuq11g.gif


Chim sáo ngày xưa

Nhưng tất cả những chuyện ấy chỉ có ý nghĩa khi thực hiện đc một điều tiếp theo, cũng thật là đơn giản mà khí phách vô cùng…
Và đó cũng chính là 3 chữ: Tiến lên thôi…
Ôi, chỉ đơn sơ mà trào dâng sức sống, mà dậy sóng nghìn cân
Mà lòng ơi hết phân vân
Tương lai rực rỡ bước chân, bước chân ơ là… hihi

Một quy luật lớn để tiến lên: Đó chính là phải ào ạt thăng hoa để rùng rùng vút tới…

Sở dĩ nhân loại ngàn đời nay cứ mãi khổ đau than van mà lầm than đen tối mà mù mờ hoang mang bế tắc ko thể xung phong vút cánh vươn lên đc mà chưa bao giờ đạt đc hạnh phúc xinh tươi ngan ngát một màu xanh bát ngát mênh mang…
Là bởi vì họ chưa bao giờ sát cánh bên nhau mà hình dung ra đc trọn vẹn con đường đi tới, họ có ngẩng đầu lên, nhưng tư tưởng và tầm nhìn ích kỷ nhỏ nhen hẹp hòi mãi còn giam hãm họ, trái tim họ cứ thao thức mãi mà chưa chịu mở lòng ra cho dào dạt xao xuyến yêu thương…

Bởi thế mà cần biết bao, một Đảng công minh thao lược anh dũng tiên phong, mà ngời ngời một ý chí vô song một tình yêu rạng rỡ…
Đảng ấy vì sứ mệnh thiêng liêng cao cả của mình, phải ko ngần ngại dứt đi những xấu xa ươn hèn những thói hư tật xấu những tư tưởng cơ hội cục bộ những rập khuôn giáo điều trì trệ mà tập hợp mà động viên cho đc những người con ưu tú những bậc hiền nhân anh dũng kỳ tài mà vút cao tầm nhìn trí tuệ mà mở lòng ra mà thấm đẫm yêu thương mà sáng tạo hơn người mà say sưa nghiên cứu mà tìm ra cho kỳ đc những câu mà Mác quên chưa nói…
Để trong thì vút cao tư tưởng yêu thương rạng rỡ, ngoài thì kết nối các anh em làm cho bốn bể chan hòa năm châu rực rỡ…

Anh dũng tiên phong…
Đó chính là niềm ngưỡng mộ trào dâng, niềm vinh quang vô bờ bến, là đỉnh cao của tư tưởng yêu thương rạng rỡ bao nhiu là dũng mãnh hiên ngang…
Ôi, một cỗ máy quay là biết mấy lòng say…
Để đạt đc độ tinh hoa anh dũng dám nghĩ dám làm dám đi trước dẫn đầu cho bạt ngàn thao thức cho ngời sáng tương lai…
Thì cỗ máy ấy phải xác định cho đc bước đường tiếp theo, phải tìm cho ra những câu mà Mác quên chưa nói, cả sự hài hòa, tinh xảo về thiết chế, tổ chức, tinh thần, lực lượng và nguồn động lực nào cứ mải rộn ràng thôi thúc nó vươn lên…

Thiết chế, tổ chức ấy, ko phải là để dàn trải thâu tóm lợi dụng quyền hành gây bè kết phái để dạ dạ vâng vâng để dắt díu nhau lũng đoạn tham tàn hưởng lợi…
Mà là để tổng hợp xung lực, để rạo rực xung phong chiến đấu, để hiền tài cất cánh thăng hoa, để tài năng say đắm lòng người thi thố với trời đất mênh mông, để cả một rừng cây đâm chồi nảy lộc bát ngát xanh tươi…
Từ đó mà phát huy đông đảo mọi nhân tài vật lực mà lôi kéo cả non sông đất nước, cả dân tộc rùng rùng tiến bước vinh quang, ai ai cũng hồ hởi vui cười mà ngút ngàn xinh tươi rạng rỡ cứ dào dạt ngan ngát mãi nghìn thu…

Nguồn gốc sức mạnh thật khổng lồ, to lớn nhất của Đảng để mãi mãi tiến lên, ko bao giờ quỵ ngã, đó chính là tư tưởng và lòng dân. Đó là yếu tố cốt lõi quan trọng bậc nhất phát huy sức mạnh quyết định mọi cuộc cách mạng có thành công hay ko, mau hay chậm, dễ dàng hay khó khăn, vinh quang hay chìm vào quên lãng…
Khi tư tưởng ngời ngời ý chí cách mạng cao cả mà phất cao ngọn cờ sáng chói tung bay, mà lòng dân say đắm, hừng hực nhất tề hưởng ứng xung phong thì có thể làm nên biết cơ man nào những việc to lớn dời non lấp bể, bao nhiu là chí khí dũng mãnh ngút ngời, bao nhiu là sáng tạo tài tình vô biên, có thể đốt cháy cả dãy Trường Sơn mà rùng rùng hành quân tiến bước…

Nhưng, sức mạnh to lớn ấy có thể bị tàn lụi bị thu hồi mất đi hoặc quay ngược lại nếu như tư tưởng ta trở nên yếu hèn và lòng ta ko trong sáng nữa…
Bởi thế cho nên, dù cho nhân dân có thờ ơ lạnh lùng hay cố chấp đến đâu cũng phải vút cao tư tưởng yêu thương rạng rỡ mà lấy lòng cho kỳ đc, rồi phải biết nâng niu quý trọng mà động viên phát huy cho dạt dào ngút ngát yêu thương mà tiến mãi đến vô cùng…
Tiến lên thôi, đó chính là bài ca vang vọng nhất, trào dâng say đắm nhất, cứ hào hùng lay động mãi nghìn thu…
Ôi, thật là muôn trào sóng vỗ biển trời ơi…
Hihi, ta nói vậy chẳng hay rằng có đúng hay ko, có ai nào phản đối gì chăng…

Nhân loại này đã nghìn năm đen tối
VN ta cũng biết bao đọa đày…
Có lẽ nào ôi cứ rứa vầy chăng
Hay lòng sôi động lại băng băng nào…
_____


 photo 2300pjg_zpsca5huljx.png


Hoa cau vườn trầu

Và điều cuối cùng tối quan trọng cần phải chú ý để cho hạnh phúc cứ sinh sôi nảy nở mà dạt dào hương ngát mãi xinh tươi…
Đó chính là: Phải luôn luôn tích cực mà làm cho thao thức dâng trào mà mãi mãi vút cao tư tưởng yêu thương rạng rỡ…
Phải làm cho yêu thương trở thành thống soái tối cao, thành bát ngát mênh mông, thành nền tảng tư tưởng tình cảm vô cùng vững chắc biết bao sức mạnh và khí thế trào dâng, bao nhiu trìu mến nâng niu mà say đắm lòng người mà tràn mãi ngọt ngào mênh mang của xã hội này, của thiên niên kỷ mới tràn đầy ước vọng và ánh sáng văn minh này…

Bởi vì một điều vô cùng đơn giản đó là: Yêu thương chính là linh hồn của sự sống, là hạnh phúc bên nhau lung linh chói sáng nhất, là sợi dây thần diệu liên kết và thúc đẩy nhân loại vượt lên, là những gì tinh hoa khao khát mãnh liệt nhất, là ước mơ ngàn đời, là sức vươn lên ngun ngút khổng lồ, là bao nhiu quyền năng sáng tạo diệu kỳ nhất mà Chúa đã ưu ái ban tặng cho loài người…

Than ôi, chỉ một cái ngẩng đầu thôi, một bàn tay xiết chặt, một bước chân này dấn tới vậy thôi mà đời đời kiếp kiếp mà loài người ko thể nào nhúc nhích lên đc cứ sa lầy ngập ngụa mãi giữa đám bùn tanh hôi nhầy nhụa ấy…
Nào là chế độ nô lệ, phong kiến, rồi tư bản đế quốc…
Con người cứ mãi tự đày đọa nhau cho ngập trời than khóc, cho thật là thảm khốc điêu tàn, cho khốn cùng tận kiệt mà chẳng biết yêu thương…
Chẳng hay rằng đến bây chừ đã mở mắt ra chăng…

Mỗi một thực thể giữa thế gian
Trong nó luôn phải có một sức sống trào dâng
Nếu mà tự nó suy đồi, ko chịu vươn lên
Thì hỡi ôi, ko ai có thể cứu đc…
Và một Đảng chính trị cũng vậy, nếu ko chịu tiến lên, ko chịu đi cùng dân tộc thì nó nhất định sẽ bị loại bỏ, bị tiêu diệt và thay thế bằng một Đảng khác...

Nhưng một điều tất yếu đó là, xã hội thì ko bao giờ lùi lại giữa thế gian mênh mang này, chỉ có tiến lên nhanh hay chậm mà thôi, trong nó luôn ấp ủ một khát khao vời vợi, một sức mạnh bùng lên ngun ngút khổng lồ…
Trong số đông đảo vời vợi ấy, bước chân nào cứ ỳ quá đi thôi…
Bởi thế, lực lượng nhạy bén vươn lên mạnh mẽ nhất, quả cảm thăng hoa đi đầu nhất, làm nên những kỳ tích lung linh sáng chói nhất…
Mà nghìn đời sử sách khắc ghi, đó chính là những người con trí dũng kiên cường mà ưu tú thao lược nhất mà ý chí trào dâng dũng mãnh cao cả nhất mà dạt dào yêu thương rạng rỡ xinh tươi nhất của nhân loại…

Trong lịch sử loài người
Đã có biết bao cuộc vươn lên thật ngoạn mục
Biết bao cuộc cách mạng trào dâng
Rồi bỗng lụi tàn ngơ ngẩn mãi nghìn thu…
Đó là bởi vì họ ko giữ đc tinh thần và ý trí trào dâng ấy ko vút cao đc tư tưởng yêu thương rạng rỡ ấy…
Những kẻ hậu sinh đc đặt vào những vị trí lãnh đạo phong trào đầu tàu dẫn dắt cực kỳ quan trọng ấy, chúng cứ cúi gằm mặt xuống đất, tư tưởng của chúng thật thảm hại nhỏ nhen đớn hèn, ko thể xứng đáng với cha ông chúng, ko nối đc nghiệp lớn vĩ đại, ko vút cao đc chí cả sóng trào mà dạt dào phơi phới yêu thương…

Nhưng những thời kỳ lầm than đen tối ấy đã qua
Mặt trời chói lọi vẫn bừng sáng mênh mang và lòng người đã thay đổi, đang ngập tràn ý chí tiến công thật là hiên ngang dũng mãnh vô cùng…
Thế giới đang mở ra một thiên niên kỷ mới vô cùng dạt dào tươi sáng xinh ơi…
CNXH chan hòa yêu thương rạng rỡ đã bừng tỉnh trong tư tưởng nhận thức muôn người, đang trở thành niềm ngưỡng mộ khát khao vô cùng mãnh liệt của cả nhân loại này như lòng thiết tha mong mỏi của Chúa…
Chỉ còn chờ những bước chân rầm rập lại tiến bước xung phong…

Trên con đường xinh tươi vời vợi bao la phía trước nhất định phải chỉnh đốn đội ngũ, huy động hiền tài, đổi mới tư tưởng, nhận thức, tầm nhìn, bỏ thói hống hách tham tàn ngu si hèn nhác ích kỷ hẹp hòi, phải xác định cho đc con đường hướng tới thiên nhiên như bức tranh cậu bé hồi nào đứng trước cánh đồng mênh mông, phải vút cao tư tưởng yêu thương rạng rỡ, chân thành thật lòng với nước với dân, phải khơi dậy lòng người, làm sống lại sức mạnh nghìn trùng cho bát ngát trào dâng mà phất cao ngọn cờ cách mạng ngút ngàn sáng trong cao cả mà ngời ngời vinh quang hiển hách ấy…
Ôi, thật là cần mà mong mỏi biết bao một Đảng công minh thao lược anh dũng tiên phong kiêu hùng là tùng tùng tùng… hihi

Có làm đc như vậy
Thì mới xứng danh là một Đảng anh hùng của một dân tộc anh hùng đời đời bất diệt chói sáng lung linh…
Cả non sông đất nước, cả nghìn trùng biển cả ngập tràn bão tố, cả quân và dân ta hừng hực khí thế xung phong, hãy hò nhau mà hích cho Đảng một phát thật mạnh cho đã đời nhé...
Hihi, ta nói vậy chẳng hay rằng có đúng hay ko, có ai nào phản đối gì chăng…

Ôi tràn rộn rã hôm nay
Bao nhiu ao ước lòng say thế này
Yêu thương ngun ngút đong đầy
Anh nâng em nhé vút này Huế ơi…


 photo aunnamed 1_zpsaxo61njf.jpg


Trên đỉnh Trường Sơn ta hát



Thứ Năm, 22 tháng 10, 2015

Trong quá trình tiến lên

Tràn qua những trở lực thấp hèn cố thủ

Bởi kết cấu 3 tầng kiến trúc mông lung
Nên tất có những cuộc thanh trừng tiễu phạt khác nhau…

Nhưng một khi nền tảng xã hội trào dâng
Thì đó là khi lòng người đồng loạt căm hờn trỗi dậy, ngun ngút vùng lên
Và một cuộc tàn phá ghê gớm để thay đổi sâu sắc triệt để tận gốc rễ, ắt bùng lên toàn diện ôi thật quá mênh mang…

Và Huế yêu kiều say đắm ơ lại khẽ nở cười sao mà quá thênh thang…

Hihi,
Xinh xinh ơi Huế nở cười
Tự nhiên như khẽ bên người mến thương
Mà trời bừng ngát muôn hương
Tràn ôi sắc thắm vầng dương sáng ngời…


 photo Huethuong_zps85d4819b.jpg


Huế đẹp tình thơ
Ở hai đầu nỗi nhớ



Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

Em ơi,

Một đóa hoa nào
Cứ mải mãi nơi đâu…

Anh sẽ đến tìm em
Nơi công trường xưởng máy
Cả đồng ruộng ngát xanh
Cả biển cả long lanh…

Anh sẽ đến tìm em
Nơi mái trường yêu dấu
Cả nơi lòng sâu thẳm
Cả trời thắm mênh mông…

Ơi là em biết không ?
Bao yêu thương vời vợi
Anh sẽ đến tìm em
Người con gái anh hùng !!!


 photo Hue_thuong_zpscd792652.jpg


Em ở nơi đâu
Vỗ bến Lam chiều

Rập rờn bướm lượn hoa rung
Em cùng anh nhé ta chung mộng vàng…

Photobucket
Tình yêu !
Tình yêu bắt đầu từ đôi mắt…
Ngày mai bắt đầu từ hôm nay… 


Có phải, tình yêu là đôi mắt
Màu tím !
Nhìn em là, cô gái long lanh

Hay, tình yêu là lối nhỏ
Cho em bao mơ ước vào đời

Em như giọt sương chờ gió
Lay nhẹ nhàng lăn đến bên anh
Anh ơi, mùa xuân lại đến
Rực bầu trời muôn những cánh hoa…



 



Huế Tình Yêu Của Tôi !


Đứng bên tê đồng ngó bên ni đồng
         mênh mông bát ngát
Đứng bên ni đồng ngó bên tê đồng
                  cũng bát ngát mênh mông

Thân em như chẽn lúa đòng đòng
         Phất phơ dưới ngọn nắng hồng buổi mai
Làm trai cho đáng lên trai
                  Phú Xuân đã trải, Đồng Nai cũng từng…



 

Huế tình yêu của tôi



ANH VẪN YÊU EM iu nhìu lắm !!!

Anh vẫn càng yêu em iu nhìu lắm
Đơn giản thế ngàn lần anh không nói
Vì kiêu hãnh nên anh giả vờ thế
Vì kiêu hãnh nên hai đứa thử lòng nhau…

Anh biết lắm chẳng thể chối từ đâu
Bao kỷ niệm hằn sâu trong ký ức
Lòng kiêu kỳ như khoảng khắc mà thui
Giả vô tình nhưng sao nhớ quá…

Những khoảng đời anh sống thiếu em
Lòng kiêu hãnh cô đơn lạnh giá
Về đây em cùng anh ta bước
Đường dài lắm lỡ lạc bước thì sao…

Về đây em anh gọi đến khản lời
Bức tường ngăn rã rời sụp đổ
Anh nhận ra tình yêu không có chỗ
Cho những niềm kiêu hãnh cô đơn…

 

Em yêu anh như yêu câu ví dặm



TRÁI TIM CON GÁI

Trái tim em là trái tim con gái
Rất cả tin và rất dễ tổn thương
Đập lo âu khắc khoải giữa đời thường
Nhưng bỗng một ngày run lên bối rối…

Trái tim đập những điều em không nói
Dù trước anh em kiêu hãnh lặng im
Giọt lệ trào sau hàng mi giấu vội
Nuốt vào trong thành nước mắt của tim…

Trái tim em chẳng một phút bình yên
Cứ gào gọi cư vẫy vùng thôi thúc
Muốn vỡ tung và xé toang lồng ngực
Để trao anh minh chứng của tình yêu…

Trái tim em đã bao lần phiền muộn
Trước tương lai luôn phập phồng lo sợ
Chân trời xa nắng ấm có bao nhiêu
Hạnh phúc về hay sẽ là đau khổ …



 



BIỂN TÌNH EM MÊNH MÔNG

Hôm nào em gọi anh về với biển
Gió mơn man, hơi biển nồng nàn
Đi bên em trên bờ cát mịn
Nghe thì thầm anh ơi… anh ơi…

Trăng chợt lên từ lòng sâu thẳm
Con sóng bạc mặn tình em biển cả
Nỗi khao khát vỡ òa vào bờ đá
Biển vụng về chẳng biết ngỏ lời yêu...

Biển nông, sâu... thầm kín biết bao điều
Sóng trăn trở trườn mình trên môi mặn
Trong gió thoảng thì thầm lời em dặn
Biển mênh mông... tình em mênh mông...




 

Xa khơi…



Yêu mãi không thôi…

Em !
Giọt sương chờ gió
         Lay nhẹ nhàng
                  Lăn đến bên anh…

Em ! cô gái hay nàng tiên
Như sao băng rực sáng
         Trên muôn cuộc đời thường
                  Và trong trái tim anh …

Hãy tan vào cây !
Cho lá xanh đâm chồi
         Hãy làm bừng sáng
                  Những đêm thâu mịt mùng…

Dù biết anh không thể giang tay nhận
Giọt sương... giọt sáng... cho riêng anh...
Dù em biết anh chỉ là một cánh chim
Em không ngần ngại cho anh cả trái tim
 

 Nồng ấm yêu thương chân thành và giản dị…
Ước gì thời gian quay trở lại
Ước gì mình mãi mãi thuộc về nhau…
 

 Em ơi !
       Em có biết ?
              Ước gì anh ước gì thế nhỉ ?
              Anh chỉ biết rằng anh mãi yêu em !!!...




Đôi mắt người xưa
Bản tình cuối