Bí quyết của tình
yêu,
đó là phát hiện ra 1 điều đáng yêu nhất ở người ấy…
_____
Từ khi chúng ta sinh ra, rồi lớn lên đã ngập tràn
trong tình yêu thương trìu mến…
Để đến một ngày trái tim rung lên, cũng biết yêu
thương và nhung nhớ…
Để mãi mãi vút cao niềm yêu thương ấy suốt trọn cuộc
đời…
Những e ấp yêu thương chứa đựng biết bao nhiu những
huyền bí và kỳ diệu và bao nhiu niềm bí mật của riêng ta…
Tình yêu đến từ nơi đâu !
Êm êm một khúc sông Cầu…
Sao trời lọt qua mắt lưới
Rơi đầy xuống dòng sông sâu…
Ôi, một thế giới bao la mà rộng lớn, mà lung linh,
muôn triệu con người, muôn triệu trái tim…
Ko biết ở trên đời này có ai mà ko yêu ko nhỉ?
Hihi, chắc là ko rồi, bởi tình yêu là linh hồn, là sức
sống, là những gì say mê iu dấu nhất thôi thúc mỗi người cứ vươn mãi ko nguôi…
Thật là kỳ vĩ, mà huyền bí, mà kỳ diệu thay cả một
biển ngời tình yêu…
Muôn vàn con sóng cứ nhấp nhô mà sâu thẳm, mà cuồn
cuộn, mà tung trào, mà ngát xanh dào dạt ra riết mãi ko nguôi…
Hàng muôn triệu con tim
Hàng muôn triệu e ấp ngân rung
Cứ thế mà trào dâng sức sống, cứ thế mà ào ạt mênh
mang từ muôn ngàn sâu thẳm…
Biển xanh ơi có khi nào lặng sóng?
Cứ ngút dạt dào iu thế long lanh
Cho ngát tình này ôi cứ chong chanh
Vỗ bến bờ nào thương quá xanh xanh…
Như suối tình em cứ chảy vô ngần
Đã mấy thật gần, rồi mấy xa xôi
Bí mật tình yêu niềm riêng vời vợi
Kia lạc hồn rồi say quá người ơi…
Tình yêu, ôi huyền bí, kỳ diệu, mà bí mật làm sao…
Trong biển cả tình yêu mênh mang ấy có những nửa yêu
thương cứ mải miết đi tìm, qua bao nhiu khắc khoải buồn đau…
Để một ngày họ tình cờ gặp nhau, họ nhận ra nhau và từ
đó họ rời xa nhau mãi mãi…
_____
Ôi, có thể nào như thế đc ko…
Gặp đc nhau rồi, có thể nào lỡ
nói chia tay…
Một chân trời mới như đã mở ra,
biết bao tương lai hạnh phúc vô bờ…
Ko, họ ko thể rời xa nhau, mà họ
khẽ đến với nhau, nắm chặt tay nhau, xoắn xuýt bên nhau, mà e ấp yêu thương, mà
hòa quyện cùng nhau, mà… trao nhau những ước mơ thầm kín, những khát khao cháy
bỏng, những nụ hôn nồng thắm…
Và họ khẽ thầm nguyện ước mãi mãi
cùng nhau sánh bước mênh mang…
Hihi, thế mới bất ngờ, huyền bí,
mà vô cùng kỳ diệu chứ nị…
Ôi,
Có nào thấu hiểu đc chăng…
Ta đã đi khắp bốn bể chân trời
Chưa thấy em ngời hương sắc
Em ở đâu hỡi bông hoa hoang dã
Lòng ta khao khát được nâng niu…
Em đang ở trên cao chót vót
Hay ẩn mình sau chốn rừng sâu
Có phải nơi mà ta chưa tới
Mặt trời đang rực cháy quanh em…
Và đây…
Có thể ngờ ko…
Có bông hoa dại
Ngày ngày chờ
Chờ bóng người thương
Anh sẽ đi về qua nơi ấy…
Tôi và em quen nhau như thế…
Thật là, tình yêu có những nhân
duyên kỳ ngộ
Phải chăng đó là bí mật lớn nhất
của thế gian này…
Bí mật đó chính là anh đã phát
hiện ra em… hihi
_____
Em ơi…
Có phải thế ko em nhỉ…
Mà thế giới này như bừng sáng lung linh…
Mà tình yêu giấu kín đã bao lâu, mà bừng lên dữ dội
quá, mà cứ mãi tuôn trào, mà yêu quá anh thôi… Ôi, biết bao thương nhớ đợi chờ
mong... Có thể nào lại yêu anh đến thế, cho lòng này iu quá đi thôi…
Yêu thương biết mấy nhường nào
Mà say say quá dạt dào mênh mông…
Tôi yêu em từ khi nào chẳng rõ, ơi mặn nồng mà say đắm
mãi không thôi…
Ko cần biết em là ai, em từ đâu tới… Chỉ biết rằng tôi
đã nhận ra em… hihi
Gặp đc em quả là huyền bí, mà kỳ diệu vô cùng em
ạh !
Em có biết rằng, thế gian này sẽ vút cánh từ đây…
Cám ơn Chúa đã ban cho tình yêu,
Với biết bao điều kỳ diệu…
Đã cho người yêu dấu ấy đến cùng con…
Cho cuộc đường này in dấu những nét son…
Cùng anh bước tiếp ơi này
Con đường xinh ấy ngập đầy nắng hoa…
Tan rồi tuyết giá hôm qua !
Cùng anh ta vượt đường xa ơ này…
Tình em trao hết cơ này
Tình em thổn thức mộng đầy yêu thương
Ơi là say đắm ngàn vương
Mà bao hạnh phúc ngát hương thế này…
Ôi, quả là huyền bí và kỳ diệu quá em nhỉ…
Sức mạnh nào khiến em lại tiếp bước cùng anh !!!
Phải chăng là tình yêu làm nên tất cả…
Và con đường lớn sẽ xóa nhòa đi hết thảy những trái
ngang…
_____
Đúng rồi em ạh, khi lỡ yêu rồi, người ta ko ngần ngại
bước tới, có khó khăn trở ngại nào ngăn đc mãi em đâu… ôi tình nào em thắm mãi
ngàn sau…
Lỡ yêu rồi làm sao quên đc…
Những đêm buồn thương mãi ko nguôi…
Nỗi nhớ nào thôi thúc người ơi
Tím tình nào tím mãi ngàn khơi…
Mình yêu nhau thật nhìu, yêu mãi nghe em !
Cho thế gian này mãi ngát những nhành hoa…
Cho giọt lệ nhòa vương mắt hôm qua…
Lại khẽ ngân lên bao niềm hạnh phúc…
Bước đường ta đi thật là dài rộng
Cả thế gian này như theo bước cùng ta
Cùng anh nào ta hát bản tình ca
Cho dạt dào nào ôi bước đường xa…
Có biết ko em, tình yêu là bản quân hành hào hùng,
thầm lặng mà vang vọng nhất thôi thúc lòng ta tiến lên phía trước, băng qua nào
muôn những băn khoăn…
Để sát cánh cùng người iu dấu, để say nào hạnh phúc lung
linh …
Em có thể giữ vững một niềm tin cao cả? Em có thể coi
nhẹ những hy sinh…
Ôi, thấu hiểu nào cho tươi mãi nụ cười xinh…
Những giận hờn nào có khiến phôi phai
Có mấy khi nào mà xao nhãng lòng trai…
Muốn nói cùng em bao điều thầm kín
Tất cả này cho hết thảy ngày mai…
Vầng trăng xưa ơi có còn thao thức
Để em ngập lòng xa nhớ người thương
Đâu bạt ngàn này, đâu những tuyết sương
Cho tình nào ơi mãi ngát ngàn hương…
Chẳng chối từ đâu…
Em ngàn lần cứ muốn !
Muốn đc cùng anh này
Ôi dấn bước vinh quang…
_____
Thế đấy,
Em cũng tiết lộ cùng tôi những điều thổn thức
Của tim lòng thao thức mãi ko thôi
Mà thương người thương mãi nữa người ơi…
Hãy để em được là ngọn nến của anh! Bé nhỏ, dịu nhẹ thôi
nhưng cũng đủ sưởi ấm cho anh nếu cái lạnh của mùa đông có đến...
Ngọn nến tượng trưng cho nỗi nhớ. Khi cháy có nghĩa nó đang nhớ ai đó. Thế thì
anh biết không, ngọn nến mang tên em chưa bao giờ giống những ngọn nến khác. Nó
được thắp sáng và tỏa hơi ấm theo từng hơi thở của anh. Vậy thì khi anh đang
thở, hãy biết rằng, em đang nhớ anh…
Hãy để em được là cơn mưa của anh nhé! Khi đó em sẽ rơi
xuống quanh anh, reo những tiếng tí tách rì rào, xua tan cái không gian cô đơn,
ảm đạm nơi anh đang ngồi. Em là mưa, với tất cả sự mát lành và sinh động của
một cô gái đang yêu. Nếu anh thử nhắm mắt lại và lắng nghe, anh sẽ nghe thấy
tiếng mưa giòn tan như tiếng em cười. Nhưng nếu anh nhắm mắt, "nhắm"
cả... tai và để trái tim nghe mưa, anh sẽ thấy nhịp đập vụng về mà mưa đang cố
che giấu. Mưa... yêu anh…
Hãy để em được là thảo nguyên của anh nhé! Một thảo
nguyên đẹp và trong lành như cổ tích, đó là em, nơi anh có thể nằm xuống và cảm
nhận sự thanh bình trong tâm hồn. Đó là em, những ngọn cỏ xanh mượt, mềm mại
đang vuốt ve mái tóc, khuôn mặt anh. Đó là em, là gió reo từng cơn vi vu, ngân
nga những bài hát em đã viết cho riêng tình yêu của chúng ta. Lúc nào nghe nó
anh cũng không khỏi bật cười nhưng cứ mãi đòi nghe lại. Gió nhè nhẹ thổi quanh
anh với ước muốn nhỏ nhoi làm dịu đi những vết thương lòng anh từng mang. Anh
hãy đưa tay cho gió nào, gió sẽ đưa anh đến nơi chỉ có anh và gió. Gió yêu anh…
Hãy để em được là những dấu "..." của anh nhé!
Nơi chất chứa những khoảng lặng trong tâm hồn, nơi anh thực sự sống với con
người của mình, được cười khi vui và rơi nước mắt khi đau. Anh đã thiết kế nó
thành một thế giới riêng sâu lắng của anh. Em hy vọng giờ là cho cả hai ta. Anh
biết không em thích nghĩ về nó như một bí mật nhỏ của chúng mình. Dấu
"..." nói với em, nó muốn mỗi dấu chấm tượng trưng cho một chữ, thế
anh nghĩ ba chữ đó là gì nào?
"Hãy để em được là người yêu của
anh, anh nhé!".
Dấu "..." còn nói với em, nó
muốn là biểu hiện của lòng em mãi mãi yêu
anh!
Ôi, tình yêu thật là dạt dào, lung linh, mà thiêng
liêng quá !
Có ai nào giải mã đc tình yêu…
Chỉ biết rằng ta mãi cứ phiêu diêu
Chỉ biết rằng ta mãi cứ yêu yêu… hihi
_____
Ở tận sông Hồng em có biết !
Quê hương anh cũng có dòng sông…
Anh mãi gọi với lòng tha thiết…
Vàm cỏ đông, ơi Vàm cỏ đông…
Xót xa…
Lỡ yêu rồi
Anh còn nợ em
Huế thương…