Người về với Huế mộng mơ
Là ôi rộn rã vần thơ sáng ngời
Lung linh yêu dấu ngút trời
Mà ơ áo tím nở cười xinh chưa…
Mải nào cứ ngẩn say sưa
Vòng tay cứ rướn mà chưa khẽ này
Rung rinh nhiu nhíu đầu mày
Nón nghiêng duyên quá tóc này bay bay…
Mãi rồi mới nắm bàn tay
Mới hay hạnh phúc bấy nay vẫn chờ
Người ơi sao đến bất ngờ
Để bao mong nhớ Huế giờ ngẩn ngơ…
Ngẩn dòng Hương ấy nên thơ
Ngẩn chiều núi Ngự bơ vơ mãi này
Hoa ơi nở thắm cơ này !
Để cho hương gió ơ này vút cao…
Vút hàng dương ấy lao xao
Ngời xa biển cả ngút trào hay chưa?
Ôi ngàn sóng vỗ đong đưa !
Thương Người thương mấy cho vừa là thương…
Trải rồi đã mấy tuyết sương
Mênh mang nắng tủa ngát hương xa vời
Tương lai biết mấy rạng ngời…
Thương ơi dáng ngọc nở cười cùng anh !!!
Mười thương
Hò Huế Lý mười thương