Để mở ra một con đường
mới thật dạt dào tươi sáng đến tương lai mà muôn trào nào ôi sức sống ngày mai…
Muốn nên sự nghiệp lớn giúp ích cho đời, phải có tư tưởng lớn…
Muốn nên sự nghiệp lớn giúp ích cho đời, phải có tư tưởng lớn…
Muốn có hạnh
phúc dạt dào xinh tươi, phải vút cao tư tưởng yêu thương rạng rỡ…
Muốn tiến
lên CNXH, phải sáng ngời tư tưởng lớn XHCN…
_____
Lịch sử
phát triển của nhân loại, đó chính là sự phát triển của tư tưởng, nhận thức…
Bởi tư tưởng, nhận thức luôn là ngọn cờ tiên phong đi trước, và ngọn cờ ấy cứ chói ngời phơi phới mãi trong tim...
Bởi tư tưởng, nhận thức luôn là ngọn cờ tiên phong đi trước, và ngọn cờ ấy cứ chói ngời phơi phới mãi trong tim...
Với sự tồn tại với tư cách là những cá nhân trong xã hội
Loài người luôn có ba mối quan tâm lớn, đó là:
-
Do bản năng sinh tồn họ luôn chú ý quan tâm đến những
nhu cầu cuộc sống của mình và gia đình
-
Một mặt họ tác động lẫn nhau quyết liệt,
-
Và mặt khác, họ cũng hăng hái tác động vào tự nhiên…
Và cứ thế mà tạo thành một quá trình phát triển, dùng dằng mê đắm liên tục biết
bao thăng trầm, biết bao đau thương và nước mắt uất hận chẳng thấy niềm vui...
Và tư tưởng, nhận thức cũng từ đó mà biến chuyển, mà mông lung, mò mẫm, mà giày xéo cho nhau, mà day dứt, xót xa, mà lớn dần lên, luôn luôn muốn vượt lên trước. Họ luôn ước ao đc yêu thương
rạng rỡ, đc hạnh phúc sáng ngời ngan ngát xinh tươi…
Nhưng kết quả thì ngàn đời qua đến tận bây giờ vẫn chưa đc
như mong muốn…
Trớ trêu thay, họ càng cố vươn lên thì càng sa lầy thảm hại...
Bởi một điều mấu chốt vô cùng quan trọng đó là: Tầm tư tưởng, nhận thức chưa tới, một bước sa chân mà khổ mãi, họ quá chú tâm vào cái bản năng sinh tồn, mà chưa thoát ra đc, mà mải tranh giành đè nén hãm hại nhau, mà ko thể tìm ra đc con đường thật tươi sáng mênh mang...
Ôi chao chẳng nào hay biết, họ cứ mải miết đi ngược thời gian mãi ko thôi…
Bởi một điều mấu chốt vô cùng quan trọng đó là: Tầm tư tưởng, nhận thức chưa tới, một bước sa chân mà khổ mãi, họ quá chú tâm vào cái bản năng sinh tồn, mà chưa thoát ra đc, mà mải tranh giành đè nén hãm hại nhau, mà ko thể tìm ra đc con đường thật tươi sáng mênh mang...
Ôi chao chẳng nào hay biết, họ cứ mải miết đi ngược thời gian mãi ko thôi…
Đến tận bây giờ, mà hàng ngày, hàng giờ họ vẫn ko ngừng xâu
xé lẫn nhau gây ra biết bao cảnh cơ hàn nước mất nhà tan, hận thù truyền kiếp, họ
vẫn chưa biết yêu thương đoàn kết bên nhau để cho nhau những xao xuyến trào
dâng, để cùng sát cánh bên nhau mà tổng hợp quyền năng, sức mạnh khổng lồ để vút tới tương lai…
Đến tận bây giờ mà tầm nhìn của họ vẫn còn quá thiển cận; tư
tưởng, nhận thức vẫn còn quá ấu trĩ nông cạn ích kỷ hẹp hòi tham lam độc ác…
Hihi, có một điều lạ kỳ là họ nhất định ko chịu nhận biết điều
đó ngay, nhất định cứ phải đớn đau tàn khốc kiệt quệ rồi mới chịu mở mắt ra, ko
biết bao nhiu là máu chảy đầu rơi, ko biết bao lần cứ đứng lên rồi ngã xuống, rồi
lại đứng lên rồi lại ngã xuống cứ thế mãi ko thôi…
Họ ko thể tưởng tượng đc rằng nếu yêu thương với nhau, chan hòa cùng nhau, thì con đường thật là rạng rỡ xinh tươi…
Thật là than ôi, sao mà đáng thương chi lạ…
Tổng kết
quá trình phát triển của nhân loại, Mác đã xác định loài người đã và sẽ tất
yếu phải trải qua năm chế độ xã hội từ thấp đến cao, đó là:
-
Xã
hội Cộng sản nguyên thủy
-
Xã
hội Chiếm hữu nô lệ
-
Xã
hội Phong kiến
-
Xã
hội Tư bản
-
Xã
hội XHCN…
Mác nói, đó chính là sự phát triển của lực lượng sản xuất và các quan hệ sản xuất…
Nhưng theo
ta thì khởi nguồn sâu xa hơn đích thực hơn thì đó chính là sự phát triển của tư
tưởng, nhận thức, của đầu óc tư duy con người, của ý thức xã hội, đã khiến vô vàn những tác động dẫn đến hàng
loại những phát triển khác của bản thân con người, của mọi mặt đời sống, xã hội…
Tiếc thay thực tế lịch sử đã qua, thì quá trình biến chuyển tư tưởng, nhận thức ấy diễn ra thật là quá ư chậm chạp, cứ nhúc nhích mãi ko thôi, nó có một sức ỳ thật là lớn vô cùng, chưa tận lực phát huy mọi ý chí niềm tin và lòng dũng mãnh mà ngẩng cao đầu cho ngời sáng yêu thương, chưa thể vượt qua đc cái ngưỡng mong manh vô hình cuối cùng chi chi ấy…
Không sao,
con người nhất định sẽ ngày càng lớn lên vượt bậc về tầm vóc tư tưởng, nhận thức,
mà dẹp bỏ lòng đố kỵ, nhỏ nhen ích kỷ hẹp hòi, càng xích lại gần nhau cho tâm hồn cứ dào dạt mênh mang để vươn tới những tầm cao vời vợi, vĩ đại mà sáng trong,
càng phát huy vinh quang, quyền năng và sức mạnh vô biên của Chúa, càng làm chủ bản thân,
xã hội và tự nhiên mà quyết định vận mạng của thế gian này thật bao la yêu dấu
quá, với vạn vật, muôn loài ôi là lóng lánh lung linh…
Bản tình ca
đầu tiên
Ra đời trên
biên giới…
Bản tình ca
em hát anh nghe…
_____hihi,
Vậy thì tư
tưởng là gì, từ đâu mà có mà ghê gớm rứa hì…
Nó biến chuyển và lạc lối ra sao, tại sao thế, nó có sức mạnh và tác động gì...
Nó biến chuyển và lạc lối ra sao, tại sao thế, nó có sức mạnh và tác động gì...
Có thật là rứa hay ko...
Bây chừ phải đổi mới như nào, có thể nào đổi mới đc chăng?
Nhờ lực lượng vật chất hay tinh thần nào... Phải bắt đầu từ đâu...
Ai có thể tiên phong làm đc hè…
Bây chừ phải đổi mới như nào, có thể nào đổi mới đc chăng?
Nhờ lực lượng vật chất hay tinh thần nào... Phải bắt đầu từ đâu...
Ai có thể tiên phong làm đc hè…
Có phải
Tư tưởng nó
vốn tràn ngập yêu thương, nó có sức mạnh thần kỳ ghê gớm, nó có tính soi đường, tỏa sáng, nó có thể lan rộng, thăng hoa, bay bổng, nó có thể vút xa ngoài tầm vũ trụ mà đưa nhân loại một phát mênh mang ko…
Hơi bị mâu
thuẫn đó nha, sức ỳ với thăng hoa gì đây… hihiUhm thì…
Vấn đề này
quả là khó đây, nhưng mà chưa chắc đã phải là mâu thuẫn đâu đó nha… híc
Theo ta
thì…
Tư tưởng,
có thể nói đó chính là kết tinh nghìn đời của sự nhận thức và ý thức,
Là tổng hòa
những đặc trưng cơ bản nhất về tinh thần, tình cảm, đức độ, trí tuệ, tài năng; cả
biết bao ý chí và niềm tin về những ước ao, khát khao cháy bỏng; cả nữa ơi là những
cách nhìn, cách nghĩ và lẽ sống của con người…
Bản chất của tư tưởng thường gắn với bản chất của con người và xã hội, con người nào thì tư tưởng ấy, xã hội nào thì tư tưởng ấy...
Bản chất của tư tưởng thường gắn với bản chất của con người và xã hội, con người nào thì tư tưởng ấy, xã hội nào thì tư tưởng ấy...
Tư tưởng đc
kế thừa, hình thành và lớn lên từ cuộc sống, từ quá trình học tập, rèn luyện và hoạt động thực
tiễn khi con người trưởng thành… Nó thường hướng đến, xoay quanh những mục tiêu, lợi ích nào đó...
Nó có có
tác dụng trung tâm xuyên suốt bao trùm nhất âm thầm chi phối, thôi thúc, hướng dẫn hết thảy mọi suy
nghĩ, hành động và bước đi của con người trong cuộc sống, tình yêu, giao lưu, lao
động và học tập…
Khi con người có nhận thức và ý thức thì mọi hoạt động của con người, cả những ước mơ và niềm tin tiến tới đều do tư tưởng của người ấy mà ra…
Và như thế
nó vút trào sức mạnh, nó là sự tự khẳng định tầm vóc, vị thế, cả ý nghĩa cuộc sống, cả tương lai của người ấy trong xã hội…
Khác với muôn loài, con người có tư duy, có nhận thức, có ý thức, có tư tưởng làm chủ đạo… Nhờ có tư tưởng mạnh mẽ xung phong mới chiến thắng bản năng, mới tiến tới mà làm chủ bản thân, làm chủ xã hội, làm chủ thiên nhiên, làm chủ tương lai cuộc sống của mình…
Nhưng người ta thường ít chú ý quan tâm đổi mới tư tưởng, dường như nó bị một ma lực nào đó cứ níu giữ mà dìm mãi ko thôi...
Đối với xã hội thì vai trò của tư tưởng là đặc biệt quan trọng…
Tư tưởng chính là khởi nguồn của thời đại, là niềm tin, là sức sống tuôn trào, là sợi dây liên kết xã hội, là tiếng hô hiệu triệu, xung phong, là kim chỉ nam thống nhất hành động, là nguồn
lực vô hình vô cùng to lớn, nó có thể ngàn năm kìm hãm hoặc bỗng chốc giúp cho
xã hội đồng loạt vút cánh bay lên…
Nó vừa có thể là sức ỳ
ghê gớm, vừa có thể thăng hoa bay bổng vô cùng…Tư tưởng ko thông thì bình đông mang ko nổi...
Tư tưởng thông rồi thì úi trời ngút ngát mênh mông...
Để xã hội ổn định và không ngừng phát triển, cần thống nhất về tư tưởng và hành động theo một tư tưởng chủ đạo đúng đắn, tiến bộ làm nền tảng, làm kim chỉ nam...
Tư tưởng phải chan hòa, yêu thương mới trong sáng rạng ngời, hạnh phúc mới dạt dào say đắm bền lâu, xã hội mới ko ngừng tiến tới tự do dân chủ công bằng bình đẳng bác ái văn minh…
Tư tưởng càng chứa chan, chói ngời, càng hừng hực khí thế xung phong...
Trong xã hội mỗi thời đại trước nay đều có rất nhiều những tư tưởng khác nhau, ngay trong một người đôi khi cũng vậy…
Có tư tưởng chập chừng, tư tưởng quyết đoán; có tư tưởng nhỏ hẹp, tư tưởng vừa vừa; có tư tưởng sai, tư tưởng đúng; có tư tưởng vì mình, vì người; có tư tưởng xấu, tư tưởng tốt…
Muôn vàn những tư tưởng ấy đan
xen nhau nhưng tiếc thay, chúng ko làm cho người ta xích lại gần nhau mà chúng gây chia rẽ,
đấu tranh với nhau, làm cho nhau tan nát cõi lòng…
Những tư tưởng giống
nhau hợp thành những hệ tư tưởng mang tính cục bộ, giai cấp, làm cho cuộc đấu tranh ấy diễn
ra ngày càng ngu ngốc, điên cuồng, thật gay gắt, ác liệt trên quy mô ngày càng lớn mà tàn khốc vô cùng...
Trớ trêu thay những tư
tưởng xấu lại luôn thắng thế mới lạ lùng làm sao…
Và kết cục là màn đêm đen tối cứ thế mà mãi lay lất bao trùm…
Đó cũng chính là điều mấu
chốt cực kỳ quan trọng, là nỗi khổ truyền kiếp mà nghìn đời nay chưa ai khả dĩ làm thay đổi đc… Bởi thế
mà than ôi, nhân loại vẫn mãi chìm trong than vãn khổ đau… Ôi chao, đã bao nhiu lần ngã xuống rồi lại đứng lên...Và kết cục là màn đêm đen tối cứ thế mà mãi lay lất bao trùm…
Vấn đề là phải có một
tư tưởng chủ đạo vĩ đại, chói ngời, thật chan chứa bao la, với sức mạnh thiêu đốt thần kỳ khổng lồ, với khí thế tiến công ầm ầm vũ bão, để có thể
vung tay mà thống nhất hết thảy, để cho yêu thương cứ mênh mang mà ngời sáng,
mà ngun ngút hạnh phúc trào dâng bao nhiu là dạt dào say đắm mãi xinh tươi…
Huế thương
_____
Hihi,
Ko biết đến bao giờ nhân
loại này mới có đc tư tưởng vĩ đại chói ngời ấy chăng…
Ôi, đến giờ này rồi,
có thể nào lại quá khó ko…Nhìn lại lịch sử ngàn đời qua, thì tư tưởng chính là xương máu chất chồng, là ánh sáng qua đêm trường đen tối, là những cái ngẩng đầu sau những vùi dập đớn đau…
Có thể nào ko, qua chừng ấy đọa đày, chừng ấy đau thương, có thể nào còn ai đó chưa thức tỉnh đc ko, có thể nào còn ai đó cứ chập chừng chưa muốn vút cánh bay lên, có thể nào còn ai đó nhất quyết ko muốn mở ra một thời đại mới ôi bao là lóng lánh xinh tươi…
Con người đc sinh ra trên thế gian này là bao ân tình và lòng mong mỏi của Chúa…
Thật là một khởi đầu mới đẹp đẽ mà dịu dàng chan chứa mà yêu kiều duyên dáng làm sao… Mênh mang nào xanh quá trời cao, hỡi ơi lòng say cứ nao nao…
(Còn nữa)
Tình
Huế