Huế ơi yêu Huế vô cùng, Mà nghiêng nón khẽ ngại ngùng chờ ai…

Thứ Ba, 11 tháng 1, 2011

Tình yêu - Hạnh phúc và Con đường ta đi tới…



Tình yêu là gì nhỉ ?
Theo tớ, từ ngày xửa ngày xưa cách đây đã lâu lắm rồi đã có tình yêu rồi…
Tình yêu là món quà mê say đặc biệt mà Tạo hóa đã ưu ái ban cho riêng loài người !
Và Tạo hóa cho loài người nhiều tình yêu lắm…
Có đủ cả:
Tình yêu nhân loại, thiên nhiên, thế giới
Tình yêu đồng bào, quê hương, đất nước
Tình yêu bạn bè, đồng nghiệp, xóm giềng
Tình yêu gia đình, bà con và tình yêu đôi lứa...

Trong đó có:
     Tình yêu nhỏ bé và tình yêu lớn lao hơn, cao cả hơn
     Tình yêu một sớm một chiều và tình yêu cứ mãi mai sau…

Vì hào phóng ban cho loài người nhiều tình yêu quá nên Tạo hóa lúc đầu cũng không biết thế nào, suy nghĩ mãi cuối cùng mới có ý bí mật sắp xếp như sau:
     Tình yêu gia đình, đôi lứa thì để riêng
     Tình yêu mọi người thì để xung quanh…

     Tình yêu nhỏ bé thì để lẫn trong đám đông
     Tình yêu lớn lao hơn cao cả hơn thì để cao hơn…

     Tình yêu một sớm một chiều thì để thật gần
     Tình yêu mãi mãi dài lâu thì để xa hơn một tí…

Và thế rồi sao nhỉ ?
Chúng ta khi lớn lên ai cũng cảm nhận thấy mình có những tình yêu…
     Khi còn sống với gia đình chúng ta tìm thấy tình yêu gia đình, bà con…
          Khi ra ngoài xã hội chúng ta có thêm tình yêu đôi lứa, bạn bè, đống nghiệp, xóm giềng…
Cứ thế nâng lên rồi có thêm tình yêu đồng bào, quê hương, đất nước…
Và cao hơn nữa là tình yêu nhân loại, thiên nhiên, thế giới…

Ôi nếu cứ thế thì thật tốt đẹp biết bao…
Và mỗi người chúng ta ai ai cũng thật hạnh phúc…

Vậy thế thì sự ghanh ghét, thù hằn, bài xích nhau ở đâu ra nhỉ ?
Hì… có phải do Tạo hóa không nhỉ ?

Theo tớ thì không phải do Tạo hóa, Tạo hóa chỉ ban cho loài người trí thông minh, tiếng nói, yêu thương và những gì tốt đẹp thôi…

Nhưng chắc là Tạo hóa muốn nhân loại trân trọng món quà tình yêu quý giá nên mới có ý bí mật sắp xếp như vậy…

Trong thực tế chúng ta đã chưa biết trân trọng những món quà đó…
Và nhiều khi tìm mãi mới thấy tình yêu đích thực của mình…
Dẫn đến những đau khổ, rồi có khi yêu người này, ghét người kia…


 photo 00ZZ053xBU7.jpg

-----
Còn hạnh phúc thì sao nhỉ ?
     Hạnh phúc là gì ư…
          Hạnh phúc là trọn vẹn tình yêu…
Theo tớ, hạnh phúc cơ bản được xây dựng trên tình yêu, với những mối quan hệ gia đình, xã hội tốt đẹp, và điều kiện sống, môi trường sống ngày càng tốt hơn…

Như vậy thì hạnh phúc không phải do Tạo hóa ban cho hoàn toàn, Tạo hóa chỉ hỗ trợ một phần thôi, còn chủ yếu là do con người tạo dựng lên…

Con người cần tìm ra tình yêu của mình, xây dựng mối quan hệ tốt đẹp cho mình, và tạo dựng lên những điều kiện sống, môi trường sống ngày càng tốt hơn…

Hạnh phúc cũng có:

Hạnh phúc chung của nhân loại
Hạnh phúc của nhân dân mình
Hạnh phúc bạn bè, đồng nghiệp, xóm giềng
Hạnh phúc gia đình, bà con, dòng họ

Trong đó cũng có:
     Hạnh phúc nhỏ bé và hạnh phúc lớn lao
     Hạnh phúc một sớm, một chiều và hạnh phúc mãi mãi mai sau…

Chính cái điều kiện sống và môi trường sống này đây Tạo hóa không ban phát cho nhân loại một cách dễ dàng mà bắt nhân loại phải lao động tạo dựng lên, rồi phải khai thác, cải tạo thiên nhiên mới có…

Muốn lao động làm ra của cải, cải tạo môi trường phải có trí thông minh…
Tạo hóa cũng ban phát trí thông minh cho nhân loại nhưng không cho hết một lần, mà nhỏ giọt từ từ để bắt con người phải động não, phải có chí vươn lên, không cho đều ai cũng như ai, để thi đua cùng tiến bước…

Nhưng khổ nỗi nhân loại còn ích kỷ, tham lam, không biết đoàn kết một lòng cùng khai thác và làm giàu thiên nhiên phục vụ cho hạnh phúc của mình mà cứ mãi kèn cựa, ganh ghét, tranh giành nhau…

Từ đó sinh lòng thù hận, chém giết lẫn nhau, chỉ giành hạnh phúc cho mình mà chà đạp lên hạnh phúc của người khác, gây ra bao nhiêu là đau khổ…

Rồi những kẻ mạnh tụ tập nhau lại lập đảng dựng lên nhà nước thống trị đề ra những luật lệ nô dịch đè nén thật nhiều những kẻ yếu hèn và nhân loại mãi chìm trong cay đắng…

Ôi
Hạnh phúc và khổ đau…
Sao cứ mãi theo nhau…

Như rứa này, có phải đẹp ngàn sau

 photo bennhau.gif

-----
Và con đường ta đi tới…
Ôi con đường Tình yêu – Hạnh phúc cao cả !
Anh đã chọn… anh đang đi… và em chợt đến…

Đó là anh mong muốn biết bao…
     Xua tan mọi ghanh ghét và khổ đau…
          Cho tình yêu hạnh phúc mãi mãi rạng ngời…
Anh đi xây hạnh phúc cho em, cho gia đình, cho nhân loại…
Dẫu biết rằng con đường ấy còn thăm thẳm biết mấy chông gai…

Và Mác-Lênin ơi…
     Trí tuệ tầm nhìn của Người uyên thâm cao xa vời vợi…
          Lòng nhân ái yêu thương của Người mênh mông vô bờ bến…
               Ý chí và lòng dũng cảm của Người bản lĩnh dũng mãnh vô song…

Người đã đưa nhân loại gần đến bến bờ Hạnh phúc sao hoài không tới…
     Các trước tác của Người đồ sộ là thế sao chỉ còn một câu nữa thôi sao Người không nói nốt…

Có thể nào để nhân loại cần lao mãi lao đao…
     Có thể nào để mẹ và em ta cơ cực mãi này sao…

Hay người muốn để giành cho ta nói nốt
     Nhưng ta buồn nhiều ta biết nói với ai đây…

Và em yêu ơi…
Em dịu dàng đằm thắm
Tình yêu em mênh mang biết mấy
Cũng còn một câu thôi em chưa nói tiếp
Cho lòng này cứ mãi chờ mong…

Ôi, hãy nói và nói thật nhìu em nhé !!!
Hai tiếng “Yêu thương...
Cho thật ngời sáng


Tình yêu - Hạnh phúc và Con đường ta đi tới…



 photo ap_20090817070037649.jpg



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Các bạn có thể copy link hình
và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ

Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]


Rập rờn bướm lượn hoa rung
Em cùng anh nhé ta chung mộng vàng…

Photobucket
Tình yêu !
Tình yêu bắt đầu từ đôi mắt…
Ngày mai bắt đầu từ hôm nay… 


Có phải, tình yêu là đôi mắt
Màu tím !
Nhìn em là, cô gái long lanh

Hay, tình yêu là lối nhỏ
Cho em bao mơ ước vào đời

Em như giọt sương chờ gió
Lay nhẹ nhàng lăn đến bên anh
Anh ơi, mùa xuân lại đến
Rực bầu trời muôn những cánh hoa…



 



Huế Tình Yêu Của Tôi !


Đứng bên tê đồng ngó bên ni đồng
         mênh mông bát ngát
Đứng bên ni đồng ngó bên tê đồng
                  cũng bát ngát mênh mông

Thân em như chẽn lúa đòng đòng
         Phất phơ dưới ngọn nắng hồng buổi mai
Làm trai cho đáng lên trai
                  Phú Xuân đã trải, Đồng Nai cũng từng…



 

Huế tình yêu của tôi



ANH VẪN YÊU EM iu nhìu lắm !!!

Anh vẫn càng yêu em iu nhìu lắm
Đơn giản thế ngàn lần anh không nói
Vì kiêu hãnh nên anh giả vờ thế
Vì kiêu hãnh nên hai đứa thử lòng nhau…

Anh biết lắm chẳng thể chối từ đâu
Bao kỷ niệm hằn sâu trong ký ức
Lòng kiêu kỳ như khoảng khắc mà thui
Giả vô tình nhưng sao nhớ quá…

Những khoảng đời anh sống thiếu em
Lòng kiêu hãnh cô đơn lạnh giá
Về đây em cùng anh ta bước
Đường dài lắm lỡ lạc bước thì sao…

Về đây em anh gọi đến khản lời
Bức tường ngăn rã rời sụp đổ
Anh nhận ra tình yêu không có chỗ
Cho những niềm kiêu hãnh cô đơn…

 

Em yêu anh như yêu câu ví dặm



TRÁI TIM CON GÁI

Trái tim em là trái tim con gái
Rất cả tin và rất dễ tổn thương
Đập lo âu khắc khoải giữa đời thường
Nhưng bỗng một ngày run lên bối rối…

Trái tim đập những điều em không nói
Dù trước anh em kiêu hãnh lặng im
Giọt lệ trào sau hàng mi giấu vội
Nuốt vào trong thành nước mắt của tim…

Trái tim em chẳng một phút bình yên
Cứ gào gọi cư vẫy vùng thôi thúc
Muốn vỡ tung và xé toang lồng ngực
Để trao anh minh chứng của tình yêu…

Trái tim em đã bao lần phiền muộn
Trước tương lai luôn phập phồng lo sợ
Chân trời xa nắng ấm có bao nhiêu
Hạnh phúc về hay sẽ là đau khổ …



 



BIỂN TÌNH EM MÊNH MÔNG

Hôm nào em gọi anh về với biển
Gió mơn man, hơi biển nồng nàn
Đi bên em trên bờ cát mịn
Nghe thì thầm anh ơi… anh ơi…

Trăng chợt lên từ lòng sâu thẳm
Con sóng bạc mặn tình em biển cả
Nỗi khao khát vỡ òa vào bờ đá
Biển vụng về chẳng biết ngỏ lời yêu...

Biển nông, sâu... thầm kín biết bao điều
Sóng trăn trở trườn mình trên môi mặn
Trong gió thoảng thì thầm lời em dặn
Biển mênh mông... tình em mênh mông...




 

Xa khơi…



Yêu mãi không thôi…

Em !
Giọt sương chờ gió
         Lay nhẹ nhàng
                  Lăn đến bên anh…

Em ! cô gái hay nàng tiên
Như sao băng rực sáng
         Trên muôn cuộc đời thường
                  Và trong trái tim anh …

Hãy tan vào cây !
Cho lá xanh đâm chồi
         Hãy làm bừng sáng
                  Những đêm thâu mịt mùng…

Dù biết anh không thể giang tay nhận
Giọt sương... giọt sáng... cho riêng anh...
Dù em biết anh chỉ là một cánh chim
Em không ngần ngại cho anh cả trái tim
 

 Nồng ấm yêu thương chân thành và giản dị…
Ước gì thời gian quay trở lại
Ước gì mình mãi mãi thuộc về nhau…
 

 Em ơi !
       Em có biết ?
              Ước gì anh ước gì thế nhỉ ?
              Anh chỉ biết rằng anh mãi yêu em !!!...




Đôi mắt người xưa
Bản tình cuối