Uhm, đúng rồi đó em ạh...
Thế giới mà ta đang ở đây chính là Thiên
đường, và còn đẹp lung linh xao xuyến hơn cả Thiên đường nữa em ạh !
Ngày xưa Thiên Chúa ở trên Thiên đường,
buồn quá, cứ vẩn vơ hoài, ngày ngày ko bít làm gì...
Chợt một hôm Ngài nghĩ rằng: Tại sao ta ko
dùng quyền năng của mình để sáng tạo nhỉ...
...
Và thế là từ ấy Ngài say sưa sáng tạo, Ngài
đã tạo ra biết bao là tác phẩm tuyệt vời: nào mây, nào núi, nào sông, nào biển,
nào ánh sáng, nào thiên nhiên, nào hoa, nào bướm, những chú nai vàng ngơ ngác,
cỏ cây hoa lá dạt dào hương sắc lung linh, rồi đến vạn vật và muôn loài vô cùng
phong phú, đa dạng, mỗi tác phẩm tùy theo cảm hứng của Ngài mà có một vẻ đẹp
riêng thật lung linh huyền ảo lắm...
Những lúc rảnh rỗi, Ngài thường xuyên chiêm
ngưỡng những tác phẩm do mình tạo ra, lòng thấy vui lắm, biết bao lần như
thế... Rồi một hôm Ngài chợt nhận thấy: ôi, bít bao tác phẩm tuyệt vời do ta
tạo ra, ừ thì đẹp thì có đẹp, ừ thì lung linh thì có lung linh, ừ thì tươi sáng
thì có tươi sáng... hihi, nhưng sao giờ thấy vu vơ quá, vô tri vô giác quá, ko
có hồn gì mấy, chả thấy nụ cười nào đâu...
...
Thế là từ ấy Ngài suy nghĩ nhìu lắm, làm
thế nào phải tạo ra một kiệt tác thật sống động, ngàn lần tươi đẹp xinh xinh và
kỳ diệu hơn thế để đạt tới ĐỈNH CAO CỦA TƯ TƯỞNG YÊU THƯƠNG RẠNG RỠ... mới
đc...
Qua bao nhiu năm tháng mày mò, kết tinh
biết bao tinh hoa tuyệt sắc, và vút cao nâng lên ngàn lần tươi thắm hơn thế
nữa, cuối cùng ngài đã tạo ra con người, cả con trai và con gái.
Ngài thổi tinh hoa của tâm hồn và trí tuệ
vào nữa, cả những bản tình thu iu dấu, rồi nụ cười duyên dáng, rồi mắt biếc
ngẩn ngơ, rồi trái tim rạo rực thổn thức, rồi những bước chân êm đềm tha thiết,
với biết bao tình yêu dạt dào say đắm mãi ko nguôi...
Và rồi Ngài minh họa thêm thật nhiều dịu
dàng, đằm thắm, say mê, cả bốn mùa xuân hạ thu đông, cả cánh phượng hồng rung
rinh xao xuyến, cả trăng sao lóng lánh, cả nắng gió mùa thu, muôn ngàn hoa thắm
lung linh, cả bầu trời hạnh phúc biếc xanh, cả muôn nghìn sóng ngút đưa con
thuyền cập bến biển khơi...
Ôi, thật là kiệt tác, kiệt tác... hihi,
kiệt tác của ta đây rùi...
Ngài cứ thế vui sướng reo lên, mà lòng vui
nhìu lắm... có ai này đến ngắm cùng ta...
...
Hihi, thế là Chúa trời đã tạo ra cả một bao
la tuyệt tác, với muôn loài, vạn vật... ngày ngày Ngài say sưa chiêm ngưỡng
quên hết bao nhiu buồn chán khi xưa...
Nhưng rồi một hôm Ngài chợt thấy ui sao mà
ngổn ngang quá, sao mà lung tung quá, ko có bố cục hài hòa phong phú gợi bao ý
tưởng gì cả... hihi
Và Ngài chợt léo lên một ý hay, sao ta ko
tạo ra hẳn một thế giới mới để dưa những tuyệt tác của ta vào đó nhỉ... hihi,
thôi đc rùi, ta sẽ lấy những phần tươi đẹp nhất, rạng rỡ nhất của Thiên đường
để tạo ra thế giới mới này... và Ngài đã nhanh chóng tạo ra thế giới ấy rồi đưa
hết những tác phẩm của mình vào đó rùi dùng quyền năng sáng tạo của ĐỈNH CAO TƯ
TƯỞNG YÊU THƯƠNG RẠNG RỠ, Ngài sắp xếp chúng lại thật hài hòa, thật nhiều xao
xuyến yêu thương với biết bao cảm hứng nên thơ ko ai có thể chê đc, rồi sau đó
Ngài mới đưa con người, là kiệt tác sáng chói long lanh nhất vào, trải đều khắp
nơi, cho thật là muôn ngời sắc thắm vô cùng lung linh rạng rỡ...
...
Hihi, xong rùi, xong rùi... đẹp quá, long
lanh quá, sao mà ngập tràn xao xuyến iu thương thế này... ôi Thiên đường tuyệt
tác của ta... Thiên đường tuyệt tác của ta...
Cứ thế, Ngài mải mê với niềm vui ngây ngất,
choáng ngợp... mãi ko thôi...
Và... ui chao ! sao lại Thiên đường nhỉ,
lại Thiên đường nữa àh, vậy là có hai Thiên đường sao...
Hihi, ko đc, ko đc... ta phải đặt tên thôi,
một cái tên thật tuyệt vời và đầy ý nghĩa diệu kỳ thao thức mới được...
Và cứ thế Ngài hình dung, mơ màng, tâm thức
đưa Ngài về tận những xa xưa thuở mùa thu ấy, kể từ ngày đầu tiên ấy, từ khi
Ngài nảy ra ý tưởng sáng tạo thế giới mới ấy đến nay... Ngài đã trải qua biết
bao suy tư, rạng rỡ, ngẩn ngơ, ngỡ ngàng, cả những bước chân Ngài đã vượt qua
biết bao núi, bao đèo, rồi muôn dặm nghìn trùng sóng vỗ...
Hai tiếng TRẦN GIAN, TRẦN GIAN ! cứ léo lên
trong Ngài... léo mãi, lóe mãi...
Và thế là Ngài như bừng tỉnh, Ngài reo lên:
TRẦN GIAN... TRẦN GIAN... TRẦN GIAN YÊU DẤU CỦA TA ƠI...
Ui, thật là mừng rỡ biết bao, Ngài lập tức
đặt tên cho Thiên đường kiệt tác của mình là TRẦN GIAN YÊU DẤU... và khắc chữ
vàng thật to, thật lung linh lên đó để nghìn đời mai sau con cháu mãi mãi ko
thể nào quên...
Đặt đc cái tên tuyệt vời cho Thiên đường
kiệt tác của mình rồi, Ngài say sưa mãi rồi mơ màng ngủ thiếp đi lúc nào ko
biết...
_____
Hihi, em ạh...
Như vậy là thế giới mà chúng ta đang sống
đây chính là Thiên đường đó em, mà còn hơn cả Thiên đường nữa đấy... Bởi vì
Chúa đã lấy những gì đẹp nhất, tinh hoa nhất, vận dụng hết quyền năng sáng tạo
của Ngài nữa để tạo ra đấy...
Và cái tên TRẦN GIAN YÊU DẤU mà Ngài đặt
cho cũng chính là tinh hoa, đầy ý nghĩa kết tinh từ ĐỈNH CAO TƯ TƯỞNG YÊU
THƯƠNG RẠNG RỠ của Ngài em ạh...
Bởi loài người mấy lâu mải mê, lơ đãng, ko
nhận thức được điều đó nên càng ngày càng ra sức tàn phá kiệt tác của Chúa, tàn
phá chính môi trường sống thật tươi đẹp rạng ngời muôn sắc lung linh của mình
đó em... ko bít đời đời con cháu mai sau có còn ko nữa... ko chừng Chúa lại nổi
giận thì tiêu...
...
Hạt mưa màu xanh
___Long lanh trên phố
______Ướt thầm.. nỗi nhớ
_________Ướt lòng.. người xa....♥
___Long lanh trên phố
______Ướt thầm.. nỗi nhớ
_________Ướt lòng.. người xa....♥
Ôi đẹp quá tình
ta !!!
Hihi, thế nhé,
anh chúc em một ngày mới thật vui em nhé !
“Thiên đường”...
đó chính là có tình em !
_____“Thiên đường”...
đó chính là có tình anh...
Yêu em nhiều lắm,
hôn em...
_____
Tình em xứ Quảng…
Tình Huế
Mơ ánh trăng về
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Các bạn có thể copy link hình
và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]