Mỗi người
chúng ta ai cũng có cái tôi…
Nhưng ít ai
hiểu rõ về cái tôi ấy, để tự điều chỉnh mình, để vươn lên, để có ích cho đời, để
đc yêu thương và tương lai hạnh phúc…
Cái tôi,
Chính là khả năng tiềm ẩn, là sức sống mãnh liệt của mỗi người
Là cái tự mình quan sát, nắm bắt, nhận thức, tự mình suy xét,
là niềm tin, tự khẳng định mình…
Để ko ngừng bồi bổ cho ngàn iu dấu xinh tươi, cho sức mạnh ngút tràn mà vút cánh bay
lên…
Ôi, thật là trân trọng và quý giá vô ngần…
Nói đến cái
tôi, người ta thường nói về 2 mặt:
- Tinh thần và thể xác
- Hoặc ý chí và tình cảm
Cái tôi ấy, thường đc thể hiện ra bằng phong thái, lời nói, cử chỉ,
hành động…Ơi những nụ hồng nào iu dấu những chiều thu...
Nhận thức đc cái tôi là vô cùng quan trọng, nó định hướng, nó chi phối mọi
tâm tư, tình cảm, mọi hoạt động, cả cuộc sống và tương lai của mỗi người…
Cái tôi
cũng thật là vĩ đại, phi thường, rùng rùng bát ngát…
Nhưng cái
tôi cũng thật là mong manh, cô đơn, nhỏ bé quá…
Cái tôi có thể mê muội vật vờ phiêu lãng…
Cái tôi có thể mê muội vật vờ phiêu lãng…
Nhưng cũng
có thể là những ánh hào quang phơi phới, những gốc đại thụ mà ngút ngát nghìn thu…
Thật là
lung linh, kiều dũng vô cùng…
Dòng sông quê
anh dòng sông quê em…
_____
Trong xã hội, từ ngàn xưa, cái tôi mong manh, đơn côi, nhỏ bé ấy luôn luôn bị bao tầng áp bức, đè nén, kìm hãm, bị chà đạp, thống trị cả về tinh thần lẫn thể xác, thật đến là khổ ải, khốn cùng, ko cách chi vươn lên đc…
Nào muôn nghìn những giáo lý, kinh kệ, điều răn, những phong tục, tập quán; nào vô số những tư tưởng tôn sùng, thờ phụng, trung quân ái quốc, những phép vua, lệ làng, những ý chỉ ngạo ngược, mông lung; nào biết bao những lễ nghi, luật lệ, phép tắc…
Ko bít chúng ăn cơm của ai, mặc áo của ai, ngủ trên giường của ai, ai cho chúng sức dài vai rộng mà quyền uy bạo ngược rứa ko bít...
Vua quan đã đành…
Bởi vậy mà cái tôi, ko biết tự bao giờ, cứ co lại, cứ thế mà bạc nhược, đớn hèn, mà quá ư là ích kỷ, hẹp hòi, nhỏ nhen…
Ôi,
Không giờ rồi…
Trong xã hội, từ ngàn xưa, cái tôi mong manh, đơn côi, nhỏ bé ấy luôn luôn bị bao tầng áp bức, đè nén, kìm hãm, bị chà đạp, thống trị cả về tinh thần lẫn thể xác, thật đến là khổ ải, khốn cùng, ko cách chi vươn lên đc…
Nào tăng lữ,
nào vua, náo chúa; nào quan lớn,
quan nhỏ; nào ông chánh, bà huyện; nào biết bao ông bà chủ uy quyền lớn, bé; biết
bao những bọn lưu manh, phường hội, cường hào ác bá…
Nào muôn nghìn những giáo lý, kinh kệ, điều răn, những phong tục, tập quán; nào vô số những tư tưởng tôn sùng, thờ phụng, trung quân ái quốc, những phép vua, lệ làng, những ý chỉ ngạo ngược, mông lung; nào biết bao những lễ nghi, luật lệ, phép tắc…
Cứ thế mà
hùa vào, mà bủa vây, mà nghiến ngấu, mà trói buộc, mà vùi dập, mà nghìn đời
giam hãm cái tôi mong manh, đơn côi, nhỏ bé ấy cho đến là thảm hại, ko có đường
mà ngóc lên đc… Có thể nào chăng một trời tươi rói, sống trên đời mà áp bức vầy
chăng…
Ko bít chúng ăn cơm của ai, mặc áo của ai, ngủ trên giường của ai, ai cho chúng sức dài vai rộng mà quyền uy bạo ngược rứa ko bít...
Xưa kia ta
yêu Huế đã đành
Chừ có em
ta yêu Huế vạn lần Huế ơi…
Vua quan đã đành…
Tăng lữ thì
lợi dụng những điều nhỏ nhặt, tầm thường để mê hoặc, để lôi kéo, để ru ngủ…
Để mãi mãi thống
trị về tinh thần đến mức mê muội…
Mà chấp nhận thương đau, mà sắc sắc ko ko, mà ở hiền gặp lành, mà triệt tiêu mọi phản kháng, đấu tranh...
Mà chấp nhận thương đau, mà sắc sắc ko ko, mà ở hiền gặp lành, mà triệt tiêu mọi phản kháng, đấu tranh...
Nhất định ko bao giờ
mở ra một con đường nào khác thực sự cho cái tôi vùng dậy, thoát ra và vươn tới trên chính cõi đời này…
Ôi, thật là đáng thương thay, biết mấy, nhường nào…
Bởi vậy mà cái tôi, ko biết tự bao giờ, cứ co lại, cứ thế mà bạc nhược, đớn hèn, mà quá ư là ích kỷ, hẹp hòi, nhỏ nhen…
Nhưng từ
trong sâu thẳm,
Nó khát
khao biết bao, luôn mong muốn đc độc lập, tự do, đc tôn trọng, đc yêu thương, đc công bằng, bình đẳng, đc ước mơ, đc vươn tới hạnh phúc, văn minh…
Ôi,
Có lẽ nào
những thực tế phũ phàng, tệ hại, tàn bạo xưa ấy lại có thể là chân lý đc chăng…
Có lẽ nào thế
giới này sinh ra là biết bao dào
dạt tươi thắm lung linh, mà dịu dàng ngan ngát ngàn hoa, mà mơ màng say đắm nhường
ấy mà lại trở thành tồi tệ như rứa đc chăng…
Ko, tất
cả những nghịch cảnh, trái ngang, những đè nén, khổ đau, những hận thù, mâu thuần truyền đời ấy là do bọn
chúng gây ra… Mới thật là trái với ý trời làm sao…
Và sở dĩ cái tôi còn chưa vươn lên đc để đc biết bao những
niềm khát khao hạnh phúc xinh tươi ấy là do nó còn mong manh, đơn côi, và nhỏ
bé quá…
Không giờ rồi…
_____
Hihi,
Thế mới phát hiện ra một
điều vô cùng quan trọng rằng:
Trong tự nhiên muôn loài, vạn vật đều có những nguồn động lực của nó, chúng có mối liên hệ phổ biến với nhau, luôn vận động và phát triển, nhưng ko có cái
gì là đối nghịch, là mâu thuẫn với nhau cả…
Mà chúng đều nằm trong
những vòng chuyển hóa để hoàn thiện mãi ko thôi…
Chỉ có trong xã hội
loài người, khi có ý thức về quyền lợi mà tranh giành với nhau mà sinh
ra muôn vàn mâu thuẫn mà thôi…
Đó là mâu thuẫn giữa
người với người, giữa những nhóm người với nhau, là điều trái với tự nhiên, tất yếu sẽ bị xóa bỏ…
Nó chỉ có thể tồn tại trong
những giai đoạn phát triển thấp của ý thức xã hội mà thôi…
Chừng nào con người chưa ý thức đc điều đó mà tự xóa bỏ hết
thảy những mâu thuẫn ấy, chưa làm cho yêu thương rạng rỡ, thì chừng đó nhân loại
còn muôn nghìn than vãn, khổ đau…
Thật là trớ trêu thay, chính con người đã tạo ra những mâu thuẫn, thù hận, những trói buộc, những khổ đau
cho mình…
Để cho bến bờ hạnh
phúc dạt dào bát ngát xinh tươi ấy cứ xa vời vợi…
Thật là cần thiết biết bao hỡi tình yêu và ý chí…
Ôi,
Thế là lại thêm một phát kiến cực kỳ vĩ đại nữa em ạ…
Có thể nào như rứa đc
chăng… Anh giành tặng em nhé, Huế thương ơi…
Nhưng mà phải bí mật đấy nhé ! hihi…
Huế thương…
_____
Bởi bị đè nén, áp bức, ru ngủ quá lâu mà cái tôi, nó thật tự ty, nhút nhát, yếu hèn, nó có một sức ỳ cố thủ rất lớn...
Nhưng từ trong sâu thẳm cái tôi ấy cũng luôn có biết bao nhu cầu, những khả
năng chờ đợi tiềm tàng và sức sống vươn lên vô cùng mạnh mẽ…
Nếu ko bay bổng, ko vút cánh để ngút trào, để mở rộng yêu
thương, ko tạo thời cơ mà quyết chí vươn lên thì ngàn đời chỉ dậm chân tại chỗ, mà cứ yếu hèn,
cùng cực, khổ đau mãi mà thôi…
Để đến đc bến bờ hạnh phúc xinh tươi, tràn đầy iu dấu, mà dạt
dào bát ngát lung linh bao nhiu là khao khát…
Thì ko thể nào bỏ hết cái tôi của mình đi, để thành hư ko, để
chìm đắm mãi, mà phải biết dùng cái tôi ấy mà tự tìm cách vươn lên…
Phải biết điều chỉnh rũ bỏ đi những nhỏ nhen ích kỷ hẹp hòi, để
mở lòng ra mà phát huy bao nhiu yêu thương rạng rỡ, mà chan hòa, cho ý chí trào
dâng, cho thật sáng ngời, mạnh mẽ, để sát cánh cùng nhau muôn triệu cái tôi ấy,
để cho sức bừng vũ bão mà hết mong manh, đơn côi, nhỏ bé, mà rùng rùng tiến mãi
ko thôi…
Ôi, cái tôi trời ban từ thuở ấy, có ai nào đã mấy hơn ai...
Sức mạnh của cái tôi ấy nếu đc phát huy thì cũng quả là phi thường ghê gớm…
Hít đờ tan
hoanh từng hét: hãy đưa ta thùng sơn đen, ta sẽ bôi đen cả thế giới này… Và quả
thật, cả thế giới này một phen điêu đứng, hoang tàn, suýt nữa thì sụp đổ…
Ac si đờ
mét thì tuyên bố: nếu cho ta một đòn bẩy, ta sẽ hất tung cả quả đất này lên… Và y rằng,
trái đất này cứ ko ngớt rung lên bần bật, bao phen chòng chành, suýt nữa thì
tiêu…
Và cả cậu
bé Thánh đờ gióng cũng bảo: hãy cho ta một chiến giáp sắt, một nón sắt nhỏ, một phi ngựa sắt và một thần gậy sắt thật to, ta sẽ tiêu diệt hết bọn giặc Ân đờ
sai ấy… Và, kinh hoàng quá... hihi…
Thiên tài vượt trội đó chính là sự động não, ưu tư, mà thấu hiểu, mà phát kiến, mà sáng tạo hơn người; đó là người có một tư tưởng lớn, trí dũng phi thường, dám nghĩ, dám làm, dám tin vào sức mạnh nghìn trùng mà dũng mãnh vươn lên và chiến thắng…
Xã hội này,
nhân loại này, thời đại mới này và con đường dào dạt thu ấy thật là cần biết
bao những người con ưu tú anh hùng, kiêu dũng tiên phong…
Vừa sáng ngời
yêu thương rạng rỡ, vừa ngời ngời ý chí tiến công…
Ôi,
Có thể nào ko…
Những cái tôi long lanh ngời sáng...
Biết biến những khao khát, ước mơ, những điều tưởng như ảo vọng ấy thành sự thật…
Biết biến những khao khát, ước mơ, những điều tưởng như ảo vọng ấy thành sự thật…
Thật là mong
quá biết bao những sự vươn lên, vượt khó, như muôn ngàn sóng dậy mà cứ tuôn trào ngút mãi nghìn sau…
Có ai nào có một tình yêu cao cả, mà mênh mang, mà dạt dào
ngan ngát ngàn hoa, mà xóa đi hết thảy những nhỏ nhen ích kỷ hẹp hòi…
Có ai nào dám cho đi hết thảy yêu thương, dám quên mình này
cho hạnh phúc thế gian…
Có ai nào có một dũng khí vươn lên bừng sáng, mà tràn đầy
khí phách hiên ngang, cho hết yếu hèn nào, cho hết cả những mong manh…
Có ai nào dám vượt lên trên thời đại, cho ý chí rạng ngời,
cho tươi sáng ngàn đời mà rộn mãi lòng ta…
Thật diệu kỳ
thay tình yêu và ý chí…
Kìa
cánh đại bàng tung gió vút nghìn
xa…
Ơi giấc mơ ngàn đời rực sáng trong ta,
Và những khát khao nào ơ cứ nở ngàn hoa…
Hãy cùng anh nhé, Huế thương ơi !!!
Em chọn lối
này…
Phong cảnh thanh bình đẹp quá, ghé sang thăm chúc ban buổi chiều thật vui nhé!
Trả lờiXóaCám ơn Gia Gia nhiều lắm,
XóaLâu rồi Gia Gia đi đâu mà ít ghé thế nhở… hjhj
Chúc Gia Gia tối ngon giấc nhé !
Trả lờiXóa[img]https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/s403x403/1236481_460446917401934_449502142_n.jpg[/img]
Đẹp quá bạn ạ
XóaCám ơn bạn thật nhiều !
Phong cảnh hữu tình , bên sông vắng
Trả lờiXóaNgười ở nơi nào , Ta về đây
buổi tối vui nhé HT
Hihi,
XóaNhà ở bên kia, rực nắng vàng
Người về vui quá, cứ ngây ngây…
Vui nhiều lắm, QL cũng thật vui nhé !
GHÉ THĂM BẠN.CHÚC BẠN TỐI VUI VẺ BẠN NHÁ
Trả lờiXóa[img]http://t1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTPmNKuENGSuauK1SOq-MUrMZ8paW6mMQwxHDOAdwo3rFyUNFU1SA[/img]
Bức tranh đẹp quá bạn ạh,
XóaMình rất vui, cám ơn bạn rất nhiều !
Chúc bạn cũng nhiều niềm vui hp nhé…
CT sang thăm anh, chúc anh một tối vui nghen!
Trả lờiXóaÔi, cám ơn Chân tình thật nhiều !
XóaTối ngủ ngon Chân tình nhé…
MT sang thăm HT , tối vui vẻ , ngon giấc , hôm nay đỡ quá vì ko có thơ để hoạ (hehe)
Trả lờiXóaHihi,
XóaHôm nay thật vui MT nhỉ…
Ko có thơ để họa nhưng bài đang để trống, rất cần MT tham gia đó (hehe)
Tối ngon giấc ngọt ngào MT nhé !
sang thăm HT!chúc HT một ngày mới bình an và hạnh phúc nhé...
Trả lờiXóaUhm,
XóaMột sáng xinh tươi Hương nhé !
[IMG]http://i817.photobucket.com/albums/zz95/tyeu05/529829_460140340725124_52521050_n_zps3ef3c24d.jpg[/IMG]
Sang thăm người bạn mới, chúc buổi trưa an lành!
Trả lờiXóaHihi,
XóaChào người bạn mới,
Cám ơn bạn rất nhiều, bữa trưa ngon miệng, bạn nhé !
Ôi cần biết bao
Trả lờiXóaHỡi tình yêu và ý chí!
Hihi,
XóaAi mà cần vậy tê…
Răng mà cần rứa hề…
Mà cần mà để làm gì tê…
[IMG]http://i817.photobucket.com/albums/zz95/tyeu05/Uz_o7Mr_01rpc6Zg09izNQ_zpsf418fc3f.jpg[/IMG]
nhìn cảnh dòng sông,sao rất giống LAI VUNG,ĐỒNG THÁP.
Trả lờiXóaHihi,
XóaSao mà cứ biếc xanh
Mà lững lờ, mà đẹp quá, mà thơ mộng quá anh nhỉ…
Thứ sáu máu chảy về tim bạn nhé!
Trả lờiXóauhm
Xóa[img]http://i817.photobucket.com/albums/zz95/tyeu05/106_zps8ea26fbe.gif?t=1380368228[/img]
Ngày mới MC mang trà sang mời em
Trả lờiXóa[img] http://trathat.vn/Image/logo2.jpg[/img]
ôi anh,
XóaCám ơn anh thật nhìu ạh !
Hihi tớ sang thăm và cần thêm ý chí của bạn đây...dạo này tớ hay bị ướt nhoẹt quá...cần tình yêu, cần ý chí, cần nghị lực...chia cho tớ với nhé. Thứ 7 lụm đc nhiều niềm vui!
Trả lờiXóaCó ngay đây bạn Gà ơi...
Xóa[img]http://i817.photobucket.com/albums/zz95/tyeu05/123_walentynki_tapeta_zps2bc134b6.jpg[/img]
Nguyệt Cầm thăm Hoa tím nè, HT có chiều chủ nhựt thiệt vui nha.
Trả lờiXóaCám ơn Hoa Tím nhiều nhiều
Trả lờiXóaHôm nao rảnh rảnh, cà phê Sài Gòn
Bình Quới có quán ven sông
Cà phê cũng được, nhà hàng cũng xong
Hihi...
LB đã trả lời câu hỏi của HT bằng 1 entry như đã hứa:
http://nhagomlabang.blogspot.com/2013/09/451-phep-bien-chung-va-chan-ly.html
chúc tuần mới tốt lành.
Chào bạn
Trả lờiXóaBạn viết rất hay! Tiếc rằng, các bộ máy tìm kiếm của internet chưa biết đến blog của bạn. Có lẽ do bạn chưa thực hiện việc đưa blog lên các bộ máy tìm kiếm.
Mời bạn đọc bài viết:
MỘT SỐ KỸ NĂNG CƠ BẢN KHI SỬ DỤNG BLOG. Bạn hãy làm theo những điều mình chia sẻ trong đó để giới thiệu blog của bạn với cộng đồng!
Mình còn một trang Blogspot chuyên về thơ, truyện ngắn tại địa chỉ: CAOCONGKIEN BLOG . Mời bạn ghé qua xem thử!
Chúc bạn luôn vui và có nhiều bài viết hay!
Cám ơn bạn nhiều lắm !
XóaThông cảm cho mình nhé, mình bận quá nên chưa kịp sang thăm và chia sẻ cùng bạn…
Để mình qua sau nhé, chúc bạn một tối nhiều niềm vui nhé…
[img]http://i1093.photobucket.com/albums/i431/hienluong2/4746213146ffad30d3b38e541d225789_zpsb701c9e7.gif [/img]
Trả lờiXóaBuổi tối an vui Hoa Tím nhé!
Ôi, anh của em !
Trả lờiXóaTrang thật ngỡ ngàng
Mà cứ yêu người, yêu quá anh ơi…
Uhm,
XóaĐừng bao giờ vội vàng
Cho anh là tự cao tự đại em nhé…
Có khi nào hiểu thấu tình anh?
Có khi nào lỡ giận anh ko !
Ngọc tới thăm anh,
Trả lờiXóaTối ngon giấc nồng nàn anh nhé !
Ôi,
XóaNgọc của anh lúc nào cũng dịu dàng tha thiết làm sao…
Anh tặng em một bài hát thật hay em nhé !
CLICK HERE
Sang thăm chúc bạn an vui hạnh phúc.
Trả lờiXóa