Rập rờn bướm lượn hoa rung
Em cùng anh nhé ta chung mộng vàng…
Tình yêu !
Tình yêu bắt đầu từ đôi mắt…
Ngày mai bắt đầu từ hôm nay…
Có phải, tình yêu là đôi mắt
Màu tím !
Nhìn em là, cô gái long lanh
Hay, tình yêu là lối nhỏ
Cho em bao mơ ước vào đời
Em như giọt sương chờ gió
Lay nhẹ nhàng lăn đến bên anh
Anh ơi, mùa xuân lại đến
Rực bầu trời muôn những cánh hoa…
Huế Tình Yêu Của Tôi !
Đứng bên tê đồng ngó bên
ni đồng
mênh mông bát ngát
Đứng bên ni đồng ngó bên
tê đồng
cũng bát ngát mênh mông
Thân em như chẽn lúa đòng
đòng
Phất phơ dưới ngọn nắng hồng buổi mai
Làm trai cho đáng lên
trai
Phú Xuân đã trải, Đồng Nai cũng từng…
Huế tình yêu của tôi
ANH
VẪN YÊU EM iu nhìu lắm !!!
Anh vẫn càng yêu em iu nhìu lắm
Đơn giản thế ngàn lần anh không nói
Vì kiêu hãnh nên anh giả vờ thế
Vì kiêu hãnh nên hai đứa thử lòng nhau…
Anh biết lắm chẳng thể chối từ đâu
Bao kỷ niệm hằn sâu trong ký ức
Lòng kiêu kỳ như khoảng khắc mà thui
Giả vô tình nhưng sao nhớ quá…
Những khoảng đời anh sống thiếu em
Lòng kiêu hãnh cô đơn lạnh giá
Về đây em cùng anh ta bước
Đường dài lắm lỡ lạc bước thì sao…
Về đây em anh gọi đến khản lời
Bức tường ngăn rã rời sụp đổ
Anh nhận ra tình yêu không có chỗ
Cho những niềm kiêu hãnh cô đơn…
Em yêu anh như yêu câu
ví dặm
TRÁI TIM CON GÁI
Trái tim em là trái tim con
gái
Rất cả tin và rất dễ tổn thương
Đập lo âu khắc khoải giữa đời thường
Nhưng bỗng một ngày run lên bối rối…
Trái tim đập những điều em không nói
Dù trước anh em kiêu hãnh lặng im
Giọt lệ trào sau hàng mi giấu vội
Nuốt vào trong thành nước mắt của tim…
Trái tim em chẳng một phút bình yên
Cứ gào gọi cư vẫy vùng thôi thúc
Muốn vỡ tung và xé toang lồng ngực
Để trao anh minh chứng của tình yêu…
Trái tim em đã bao lần phiền muộn
Trước tương lai luôn phập phồng lo sợ
Chân trời xa nắng ấm có bao nhiêu
Hạnh phúc về hay sẽ là đau khổ …
BIỂN TÌNH EM MÊNH MÔNG
Hôm
nào em gọi anh về với biển
Gió mơn man, hơi biển nồng nàn
Đi bên em trên bờ cát mịn
Nghe thì thầm anh ơi… anh ơi…
Trăng
chợt lên từ lòng sâu thẳm
Con sóng bạc mặn tình em biển cả
Nỗi khao khát vỡ òa vào bờ đá
Biển vụng về chẳng biết ngỏ lời yêu...
Biển
nông, sâu... thầm kín biết bao điều
Sóng trăn trở trườn mình trên môi mặn
Trong gió thoảng thì thầm lời em dặn
Biển mênh mông... tình em mênh mông...
Xa khơi…
Yêu mãi không thôi…
Em
!
Giọt
sương chờ gió
Lay nhẹ nhàng
Lăn đến bên anh…
Em
! cô gái hay nàng tiên
Như
sao băng rực sáng
Trên muôn cuộc đời thường
Và trong trái tim anh …
Hãy
tan vào cây !
Cho
lá xanh đâm chồi
Hãy làm bừng sáng
Những đêm thâu mịt mùng…
Dù
biết anh không thể giang tay nhận
Giọt sương... giọt sáng... cho riêng anh...
Dù
em biết anh chỉ là một cánh chim
Em không ngần ngại cho anh cả trái tim
Nồng ấm yêu thương chân thành và giản dị…
Ước gì thời gian quay trở lại
Ước gì mình mãi mãi thuộc về nhau…
Em ơi !
Em có biết ?
Ước gì anh ước gì thế nhỉ ?
Anh chỉ biết rằng anh mãi yêu em !!!...
Đôi mắt người xưa
Bản tình cuối
sang đọc Điểu gì
Trả lờiXóaNhân dân ta và nhân loại cần nhất…
đó là TỰ DO DÂN CHỦ NHẦN QUYỀN DÂN GIẦU NƯỚC MANH
chúc vui khỏe nhiều
Hihi,
XóaHoa tím thì thấy thế này anh ạ:
Sở dĩ người ta vẫn mãi đấu tranh giành những điều đó mà ko đc,
Hoặc là vừa đc rồi, thì lại mất ngay…
Bởi vì,
Xét cho sâu xa, thấu đáo
Thì tất cả những điều ấy đều là những biểu hiện của chủ nghĩa cá nhân anh ạ…
Mà đã là chủ nghĩa cá nhân thì trc sau gì nó cũng quay lui con đường cũ,
Tức là lại mất tự do dân chủ nhân quyền, lại tiếp tục đày đọa khổ đau nghèo đói…
Sở dĩ cái vòng luẩn quẩn ấy cứ tiếp diễn mãi
Là bởi vì người ta chưa tìm ra đc điều căn bản nhất mà một xã hội đông đúc mênh mông cần
Đó chính là sự chan hòa thân ái mênh mang, để cho chan chứa yêu thương rạng rỡ cứ vút cao vời vợi…
Ôi, thật sự là thế đấy anh ạ…
Hoa tím cám ơn anh nhiều lắm, chúc anh một chiều vui nhé !
Thăm anh đọc thơ
Trả lờiXóa...được chan hòa
Thân ái mênh mang...
Chia sẻ nhé.Chúc vui.Thân mến
Dạ vâng,
XóaHoa tím rất cám ơn và vinh hạnh biết bao đc nhà chí sỹ
Thường ghé thăm và động viên khích lệ rất nhiều…
...được chan hòa
Thân ái mênh mang...
Đó chính là điều ưu ái bậc nhất
Mà Chúa đã ban cho loài người ngay từ khi Ngài sáng tạo ra Thiên đường trần gian này…
Nhưng sở dĩ nhân loại bấy lâu đánh mất đi điều đó rồi cứ mải miết đi tìm
Là bởi vì người ta đã quên đi lời Chúa dặn, quên đi bao nhiêu tình chan hòa yêu mến khi xưa
Để đến nỗi những tình yêu màu đỏ, màu xanh, màu tím lung linh ấy đều tiêu tan hết mà cứ mãi ngơ ngẩn giữa chiều xuân…
Hihi,
Hoa tím chúc bác dồi dào sức khỏe và nhiều niềm vui ạ !
rất tuyệt
XóaĐọc thơ HT thấy trăn trở về XH và CS hiện nay quá...ưu tư là tốt,nhưng hãy để cho mình những phút thảnh thơi nhé.Chúc HT một đêm ngon giấc,mơ đẹp nhé
Trả lờiXóahttp://i1068.photobucket.com/albums/u451/thytinhoa/SC-chuacutec%20vui%208_zpsasr889pd.jpg
Ôi,
XóaThật là cám ơn Sơn Ca nhiều lắm !
Mấy lâu cứ mải lo việc nước mà quên cả người yêu nữa nè… hihi
Chúc Sơn Ca một chiều vui, cũng dành những phút thảnh thơi an lành nhé…
Ôi anh,
Trả lờiXóaChỉ với hai chữ “Chan hòa thôi
Mà Sóng thấy
Cả một động lực yêu thương ghê gớm mênh mông anh ạ… hihi